T́m Tự Do

Chiếc ghe nhỏ trồi lên, thụt xuống trong bóng tối, âm thanh sóng biển vỗ vào mũi ghe lẫn tiếng máy tàu x́nh xịt. Thảo ngồi trên mui ghe, tấm chăn mỏng trùm kín dưới cổ ướt đẫm sương đêm, bàn tay phải lú ra ngoài nắm chắc cần lái, đầu ngẩng lên mắt nh́n thẳng các v́ sao. Cả gia đ́nh 9 người của bác Sáu Gàu ngủ vùi trên ghe, thỉnh thoảng bác thức dậy, đốt điếu thuốc Hoa Mai đến ngồi bên cạnh Thảo.

- Buồn ngủ không Tư (gọi theo thứ trong gia đ́nh), muốn uống cà phê bác pha cho?

- Dạ không, cháu vẫn tỉnh táo, cảm ơn bác.

Nh́n bầu trời lấp lánh ánh sao, do kinh nghiệm ngư phủ mấy chục năm, bác Sáu phỏng đoán:

- Trời tốt, Tư nhớ rẽ sóng mà đi.

- Dạ.

Ghe lênh đênh giữa trời nước bao la giống như nửa quả cầu khổng lồ chụp xuống, đường kính là mặt nước biển. Cảnh tượng gây ra nỗi kinh sợ hăi hùng, thân phận con người chẳng khác chi hạt cát trong sa mạc, khó định được hướng đi cứ quanh quẩn măi rồi lần lần tan biến vào ḷng biển cả.

Hiện tại ghe đă ra khỏi hải phận do Cộng Sản Viêt Nam kiểm soát, mặc dù cuộc phiêu lưu c̣n xa thăm thẳm chưa thấy bến, nhưng tâm hồn Thảo hân hoan sung sướng đă vượt thoát khỏi không gian chật hẹp, dày đặc sự theo dơi, bắt bớ thủ tiêu, cướp đoạt tài sản là chính sách “Nhà Nước” Cộng Sản Việt Nam. Mẹ già của chàng vất vả ngược xuôi dàn xếp sắp đặt cho chuyến hành tŕnh.

Bến đ̣ ở chợ Cà Mau đi Đất Mũi nhộn nhịp hành khách và nhân công khuân vác hàng hóa, 5 giờ sáng tàu rời bến, tài công lắc mạnh chuông hối thúc. Thảo nắm thật chặt bàn tay khẳng khiu của Mẹ lắng nghe lời khuyên nhủ:

- Con kiểm soát xem giấy tờ vật dụng đầy đủ chưa!

- Dạ.

Giấy chứng nhận t́m việc làm do Công An tỉnh Minh Hải cấp (gồm Bạc Liêu, Cà Mau) trong áo, hải bàn và hải đồ Mẹ t́m mua gói ghém cẩn thận dấu ở túi xách. Thảo choàng túi lên vai rồi ôm trọn thân h́nh gầy g̣ của Mẹ, môi chàng chạm làn da mặt nhăn nheo, mũi dúi vào mái tóc xác xơ rơi rụng dần theo năm tháng.

- Về Đất Mũi cố gắng làm ăn nghe con!

Thảo biết ư Mẹ nhưng phải nói trớ trước mặt người lạ:

- Qua bên đó cố gắng làm lại cuộc đời nghe con!

-Dạ, con chào Mẹ.

Chuông khua rộn ră, tàu đ̣ de lui ra xa, dáng Mẹ đứng lẻ loi trên bến nhạt nḥa qua làn nước mắt lăn dài trên má Thảo.

Đ̣ cập bến Xóm Ông Trang, Thảo đeo túi xách theo chân Cḥi bước lên cầu ván ngược lại với bốn người Công An Biên Pḥng đi xuống. Cḥi dẫn Thảo bước thoăn thoắt trên bờ đất, qua 2 con sông rồi sau cùng tới cḥm nhà gần cửa biển.

Buổi cơm chiều, anh Bện con trai bác Sáu cho biết nửa tháng trước một bác sĩ ở thị xă Cà Mau tổ chức vượt biên bị bắt tại đây v́ khách từ thành phố da trắng bị lộ ngay.

Nh́n Thảo, anh Bện gục gặt đầu bằng ḷng:

- Anh Tư th́ đúng là dân làm ruộng.

Sáng Thảo theo anh Bện lên ghe đi “te” ra cửa biển bắt tôm, lựa riêng con kích thước to, có khi ghe của công ty hải sản quốc doanh ghé sát vào cân mua hết. Với hóa đơn này anh được công ty nhượng lại xăng dầu đúng giá “Nhà Nước”. Chiều Thảo giúp chị Bện luộc tôm trong dung dịch muối, đem phơi một nắng rồi đập bể vỏ làm tôm khô.

Chiều ngày Thứ Tư, bác Sáu chở hết cột nhà ở Rạch Sắc Co về gia đ́nh con trai lớn, ông được xă cho phép tháo gỡ nhà để dọn về sống chung cùng con trai. Sáng Thứ Bảy ngày 29 tháng 3 năm 1986 bác Sáu cúng bái Thiên Địa, tiệc khoản đăi từ biệt bà con làng xă Rạch Sắc Co rồi gom hết vật dụng ra đi.

Hôm đó Thảo mang theo túi xách với dụng cụ hải hành lên ghe đi “te”. Bóng chiều tà xuống lần trên biển Đông mà ghe vẫn c̣n lẩn quẩn ở chóp mũi Cà Mau.

- Anh Tư chuẩn bị lên ghe của tía (ba).

Từ xa ghe bác Sáu Gàu hiện ra, hai ghe cặp sát nhau, anh Bện chuyển nhanh mấy thùng nhiên liệu, Thảo bắt tay từ giă, ghe bác Sáu tách ra đi về hướng Nam. Gia đ́nh bác Sáu đẩy hết vật dụng từ căn nhà cũ xuống biển chỉ c̣n lại lưới đánh cá và 2 khạp nước ngọt.

Thảo cột dây vào chai nhựa chứa 1/5 nước rồi quăng xuống biển, chàng nh́n đồng hồ nhẩm tính thời gian hết cuộn chỉ thả diều dài 500 thước rồi ước lượng vận tốc chiếc ghe.

- Tư, để bác chạy khỏi Ḥn Khoai thật xa rồi cháu thay thế bác.

- Dạ

Từ Ḥn Khoai Thảo hướng dẫn bác Sáu lái ghe nhắm thẳng cḥm sao Thập Tự. Trên ghe có hai cô con gái, nên đi về hướng Nam tránh lạc vào hải phận Thái Lan. Khoảng 10 giờ đêm bác Sáu kêu lên:

- Chết! Đụng lưới tàu đánh cá rồi.

Tất cả mọi người nhanh chóng giở ván chui xuống nằm sát lườn ghe, trên khoang chỉ c̣n Cḥi, Thảo và bác Sáu, tàu đánh cá quốc doanh bật đèn sáng lao nhanh tới. Ghe tự dưng dừng lại, Thảo bỏ vội bản sao lục “Lệnh tha ra trại” vào chậu nước rồi ṿ nát, bụng lo cho số phận ḿnh sao mà hẩm hiu quá. Tàu quốc doanh rọi đèn pha lên ghe, bác Sáu và Cḥi vội la to:

- Ghe đánh cá, ghe đánh cá.

Nó chầm chậm đảo một ṿng quanh chiếc ghe, tâm hồn Thảo ră rời, giây phút chờ đợi nó dừng lại cùng chung cảm giác hăi hùng của mười một năm trước khi ghe của Thảo mắc cạn bị mấy chiếc ghe Việt Cộng bủa vây chung quanh tại Đầm Cầu Hai thuộc quận Vĩnh Lộc tỉnh Thừa Thiên. Đèn pha rọi thẳng mặt Thảo, Cḥi và bác Sáu khá lâu, rồi quẹt ngang đống lưới trên khoang, sau chúng rồ máy đi ngay.

- Tư, sút chân vịt rồi.

Ống sắt nối chân vịt liền với trục máy bị rớt ra, Thảo vặn chặt con vít, rồi nổ máy tiếp tục cuộc hành tŕnh.

Thảo tưởng chừng như một phép lạ do sút chân vịt khiến ghe bị dừng ngay tức khắc, lưới đánh cá đầy khoang và 3 khuôn mặt sạm nắng nên tàu quốc doanh tin họ thật sự là ngư phủ t́m chỗ để thả lưới.

Sáng ngày 30 tháng 3 ghe vượt qua phao ranh giới hải phận, đàn cá heo nhào lộn trước mũi. Bác Sáu gái thắp nhang vái lạy bốn hướng, Thảo nh́n ngược về nước Việt Nam với niềm vui sướng tự do cùng nỗi buồn đă mất quê hương.

Nhờ tàu đánh cá Mă Lai dẫn dắt, Thảo tặng cho họ lưới và nhiên liệu rồi lái ghe nhắm thẳng đảo Pulau Bidong. 2 giờ chiều ngày 31 tháng 3 năm 1986 Thảo cập vào cầu Jetty, nh́n vô băi cát người dày đặc reo ḥ vang dậy.

Hai tuần sau Thảo gặp phái đoàn Mỹ, không giấy tờ chứng minh là quân nhân QLVNCH nên phải chờ phái đoàn đặc biệt phỏng vấn, tuy nhiên họ cho cơ hội gởi thơ về địa chỉ ở Việt Nam may ra c̣n tài liệu h́nh ảnh.

Thời gian chờ đợi, một số tin đồn lúc đi phỏng vấn có mấy câu hỏi như giày trận bao nhiêu lỗ, súng M16 có mấy đường khương tuyến v.v... nhiều anh em tự t́m giải đáp, cố gắng học thuộc làu. Thảo tự tin bước vào pḥng gặp nhân viên “Phái đoàn đặc biệt”, cô thông dịch ngồi bàn bên trái chuyển đạt cuộc phỏng vấn bằng hai ngôn ngữ khác nhau.

- Chào anh Giang (người Mỹ dùng “họ” khi đàm thoại), tôi là Trung Tá John Smith Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ từng tham chiến tại Việt Nam, xin hỏi anh một số câu về thời gian phục vụ trong QLVNCH, mong anh thành thật trả lời.

Những câu hỏi lần lượt đưa ra:

- Anh Giang phục vụ ở đơn vị nào?

- Năm 1972, đơn vị anh ở đâu? Làm ǵ?

…..

Ông Smith cặm cụi ghi chép đối thoại giữa hai người qua cô thông dịch viên, cuối cùng ông đóng con dấu lên hồ sơ rồi đứng dậy bắt tay Thảo, lúc đó ông mới nói tiếng Việt Nam:

- Chúc mừng anh đến mảnh đất tự do.

Ngồi trên mỏm đá trước nhà thờ Thiên Chúa, Thảo nhớ h́nh dáng người mẹ hiền với tấm ḷng thương con mênh mông, nào ơn dưỡng dục, nỗi âu lo an nguy lúc con trong cuộc chiến, không quản nắng mưa lặn lội đường xa đến các trại tù thăm con, rồi vất vả ngược xuôi t́m cách cho con tới bến bờ tự do. Bây giờ ngh́n trùng xa cách biết bao giờ mới gặp lại mẹ đây!

Gió biển lúc hoàng hôn th́ thào bên tai làm Thảo liên tưởng buổi phỏng vấn của Trung Tá Smith, tuy chỉ có 15 phút ngắn ngủi, mà quăng dài cuộc đời cuồn cuộn thoát ra tưởng chừng như từng đợt sóng nối tiếp nhau đập mạnh vào xác chiếc tàu sắt hoen rỉ nằm gần bờ cát, làm nước tung tóe lên tượng “người cha đang xốc nách con gái kéo lên” dựng bên ghềnh đá.

MX Giang Văn Nhân

 


Văn


Hỏi ngă chánh tả tự vị
Cách sử dụng "I" và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong tiếng Việt
Xưng hô tiếng Việt...


Các cấp chỉ huy và đồng đội TQLC

Lạng Sơn Bùi Thế Lân
Tango Nguyễn Thành Trí


Tôi đi khám Bás Sĩ
Bóng người hay bụi sương?
Lần đầu nhập trận
Cố Trung Tá Nguyễn Văn Nho
Trước sau như một!
Louisiana 2023 – Rằn Ri gặp mặt
Môt ban nhạc lạ đời
Những điều ít người biết về bài hát "Kỷ vật cho em"
An Dương
Ngược ḍng thời gian
Người lính cuối cùng
T́m tự do
Tù cải tạo…Những nỗi buồn khó phai
Danh sách Quân Dân Chính chết trong tu cải tạo
Đón xuân này nhớ xuân xưa
"Tù cài tạo" - Những nỗi vui buồn khó quên
Trở lại Cổ Thành
Những ngộ nhận về chiến tranh Việt Nam từ phía Hoa Kỳ
Gặp gỡ Chú Long Hồ
Tango: Ngày này năm xưa! Ngày này năm nay!
Saigon đă tṛn năm
Ngày về từ rừng núi Hiệp Đức
Trường Sơn bỏ lại sau lưng
Cuộc hành tŕnh
Bên kia bờ sông Thạch Hăn
Chung g̣ng định phận
Kỷ niệm cổ thành Đinh Công Tráng - Quảng Trị 1972
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Cố vấn TQLCHK trao Bronze Star cho NT Đặng Bá Đạt
Nhật Kư Cali: Ngàn năm mây bay
Quỳ hôn đất thân yêu
Sau 46 năm nước mắt vẫn c̣n rơi!
Chuyện mắc dịch
Vui buồn cùng Cọp Biển
Cái ǵ của Cesar … Cái ǵ của Thương Phế Binh …
Hỏng rồi tiếng nước tôi !!! Phần 1 - Phần 2
Bạn tôi, người y tá tên Ri
Hai bà chị
Trận đánh tháng 3/75 Quân Khu I
Thu hát cho người
Sự nghiệp 4 chữ, lư tưởng 2 chữ
TĐ2/TQLC Tiêu diệt chiến xa CSBV thuộc Trung Đoàn Tăng-Thiết Giáp 202
T́nh với Nghĩa
Xuân ở nơi nào?!
Tuổi 70, Chán mớ đời!
Họ nhà "Cu"
Con sáo bạc má và người tù
Quân khu IX ơi. Chào mi!
Chuyện về bức tượng TQLC
Tháng 3, kư ức về anh
Ngày ra trại
Một buỗi chiều xuân
Đêm xuân Đà Lạt
Nhánh mai vàng
Phục Hưng Tự