Thơ

Trang thơ Nguyễn Minh Châu
Thơ - Tuấn TT
Chùm thơ Đông Hương
Thơ - Huy Văn


Thơ Văn 2020
Thơ Văn 2019
Thơ Văn 2018
Thơ 2017 - 2022
Thơ Văn 2023


Huynh đệ chi binh
Quanh thau rượu
Hoàng hôn bên đồi
Nén hương mùa kiếp nạn
Tháng Tư… Trang sử…
Thằng lính già thương cảm
Thằng lính già cô độc
Thằng lính già ngủ mơ
Thằng lính già hoài niệm
Thằng lính già nhớ bạn
Phục Sinh nhiệm màu
Thương tích
Nửa đêm tỉnh giấc
Vá cờ
Xuân...và Quê tôi
Đă 50 năm
Ai nợ ai…?
Nỗi ḷng viễn xứ
Quà tặng
Quê hưong ngàn trùng
Đừng gọi tôi là ân nhân
Mùa Thu đất khách
Quê hương tôi đánh mất
Từ biệt đồng đội
Dậy đi em
Ngày chia tay
Hương xưa của tôi
Nặng trĩu niềm dau
Nổi sầu muôn thuở
Thương em…
Đếm Sao…
Hè về không Phượng đỏ
Về thăm chốn xưa
Ḍng Đời …
Ước mơ Phá Tam Giang
Ánh trăng xưa
Anh hùng tử, khí hùng bất tử
Một bài thơ không tên
45 năm đợi chờ & mơ ước
Sài G̣n yêu
Ngày đại thọ
Ḷng sơn gửi tạm giữa đất trời
Mông lung
Ḥn khô
Đêm ngủ tôi mơ
Cali mùa hạnh ngộ
Nhớ măi
Vẫn t́m em
Tháng tư hành
Gánh phù vân
Quốc hận
Nhắn lời
I am a soldier born to die
Tháng 2! Xuân vẫn ngát hương đời
Nhớ xuân xưa
Xin em
Cũng đành thôi
Đêm xuân nhớ mẹ
Mừng sinh nhật
Phút cuối
Đoản khúc Đà Lạt
Chờ
Hương ḷng
Nỗi ḷng biết ngỏ cùng ai ?
Cho anh nói lời xin lỗi với thằng em
Hồn thức giấc
Khóc cho người nằm xuống
Vọng cố hương… nỗi nhớ
Nỗi niềm riêng
Hương xưa của tôi
Mùa Trạng Nguyên

 

 

 

 

 

 


KỶ NIỆM CỔ THÀNH ĐINH CÔNG TRÁNG – QUẢNG TRỊ


Sói Biển Trần Trung Ngôn.

Những ǵ ghi lại đây với tư cách là một Trung Đội Trưởng Trung Đội 1 thuộc Đại Đội 2 do Đại Úy Giang Văn Nhân làm Đại Đội Trưởng, thuộc Tiểu Đoàn 3 TQLC.

Những kư ức vụng vặt này hy vong được đóng góp thêm phần nào vào sư thật oai hùng của chuyện Cổ Thành Đinh Công Tráng.

1. Đường vào Cổ Thành.

Tiểu Đoàn đang nằm chờ tái trang bị và bổ sung quân số tại khu vực “Con phố Buồn Thiu” hay là Hương Lộ 555. Hương Lộ 555 bắt đầu từ góc Đông Bắc của Cổ Thành Đinh Công Tráng chạy về hướng Đông khoảng vài cây số, rồi đột nhiên bẻ góc chạy song song với bờ biển mà xuôi Nam. Nếu từ Hải Lăng đi theo con đường đất đỏ chạy về biển Mỹ Thủy, th́ Hương Lộ 555 cắt con đường này tạo thành một ngă tư tại Thôn Hội Yên. Chúng tôi thường gọi là Ngă Tư Quốc Tế, v́ muốn đi đâu cũng phải qua cái ngă tư này. Và Đại Đội 2 đang nằm tại đây.

Ngày N…Cuộc họp ngắn gọn. Chúng ta vào Cổ Thành.

Trung Đội 1, Trung Đội Trưởng Chuẩn Úy Trần Trung Ngôn. Danh hiệu truyền tin cho trung đội là 21, danh hiệu truyền tin cho Trung Đội Trưởng là 12.

Trung Đội 2, Trung Đội Trưởng Thiếu Úy Nguyễn Văn Phán. Danh hiệu trung đội và Trung Đội Trưởng là 22. (Sau đó anh lên Trung Úy và làm Đại Đội Trưởng thuôc Tiểu Đoàn 14 TQLC).

Trung Đội 3, Trung Đội Trưởng Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời. Danh hiệu trung đôi là 23 và danh hiệu Trung Đội Trưởng là 32.

Trung Đội 4, Trung Đội Trưởng Chuẩn Úy Khúc Thừa Thế. Danh hiệu trung đội là 24 và danh hiệu Trung Đội Trưởng là 42.

Thiếu Úy Nguyễn Văn Lăm, danh hiệu truyền tin là Lam Sơn, Đại Đội Phó Đại Đội 2, dẫn cánh B gồm Trung Đội 1 và Trung Đội 3. (Sau đó anh lên Trung Úy và làm Đai Đội Trưởng thuộc Tiểu Đoàn 14 TQLC).

Đại Úy Giang Văn Nhân, danh hiêu truyền tin là Nhă Ca, Nam Giao, hoặc 27, Đại Đội Trưởng Đại Đội 2 đi cánh A gồm Bộ Chỉ Huy Đại Đội, Trung Đội 2 và Trung Đôi vũ khí nặng.

Chuẩn Úy Đỗ Hữu Đôn đi OJT (On-the-Job Training) cho Thiếu Úy Nguyễn Văn Phán.

Chuẩn Úy Trần Hữu Dũng đi OJT cho Đại Úy Nhân.

Khi chia tay, Đại Úy Nhân đưa cho anh em chúng tôi mỗi người một lá cờ vàng 3 sọc đỏ nhỏ đựng trong túi nylon, với giọng nhẹ nhàng cố hữu nhưng cương quyết, ông nói:

- Cái này dành cho ngày tái chiếm và dựng cờ trên Cổ Thành Đinh Công Tráng!

Câu nói của Đại Úy Nhân đă trở thành định mệnh của Đại Đội 2 Tiểu Đoàn 3 TQLC sau này.

Đoàn xe GMC chở Tiểu Đoàn dài thậm thượt, nằm yên trên con lộ đỏ. Thông thường khi di chuyễn bằng GMC mỗi đại đội được phân công cho 5 chiếc hoặc 6 chiếc. V́ TQLC được trang bị theo bảng cấp số của quân đội Hoa Kỳ, nên quân số lúc nào cũng “dư dă”. Trung đội lúc nào cũng từ 40 quân nhân trở lên.

Hiếm khi dưới 30 tay súng. Hồi ấy, phải nói là “chết bao nhiêu, bổ xung bấy nhiêu”.

Đoàn xe chạy đến khoảng chừng Thôn Ngô Xá th́ dừng lai. Lính tráng xuống xe. Đội h́nh hàng dọc, kẻ trước người sau khoảng cách chừng 5, 7 mét để né pháo 130 ly, tránh bớt thương vong!

Đoàn quân xuyên qua làng, núp dưới những hàng tre xác xơ tiến về Cổ Thành, mà điểm đến là khu vực nhà thờ Tri Bưu, bản đồ ghi là Trí Bửu.

Và từ đây, anh em chúng tôi phải đội pháo 130 ly mà đi.

Đang đi, đoàn quân xuyên qua làng bổng dưng biến mất. Pháo 130 ly nổ chụp trên đầu, pháo 130 ly nổ bên trái, pháo 130 ly nổ bên phải, pháo 130 ly nổ đàng sau, pháo 130 ly nổ đàng trước…đoàn quân xuyên qua làng bổng dưng biến mất như bóng ma khi 130 ly nổ, và đoàn quân xuyên qua làng bổng xuất hiện lại khi 130 ly ngừng nổ, và người lính tiếp tục tiến lên. Đường chúng tôi đi… không có kiểu ngắt cánh hoa dại bên đường cài lên nón sắt, ta đi. Không có sự lăng mạn của những đóm mắt hỏa châu hay màu vàng nhạt nhung nhớ những kỷ niệm của một buổi chiều sắp tắt. Chúng tôi đi trong bụi mù của khói súng, chúng tôi đi bên máu và thịt của đồng đội, và chúng tôi đi cả trong những tiếng thét nhắc nhở nhau đầy hồn nhiên và mang một chút ngộ nghĩnh không biết sợ chết là ǵ của tuổi trẻ ngày ấy.

- Nó tới đó…nằm xuống!

Hai tay gh́ chặt vành nón sắt. Tất cả bất động.

Tiếng rít như xé màn nhỉ của 130 ly. Tiếng nổ ầm, chấn động tức lồng ngực.

Lính chết hả? Để đó, có người lo. Lính bị thương hả? Nằm đó, có người lo.

Và cứ như thế đó, chúng tôi từng bước tiến về Cổ Thành Đinh Công Tráng.


Bản đồ khu vực Cổ Thành Đinh Công Tráng – Quảng Trị.

2. Đổi tuyến.

Anh, người Trung Đội Trưởng của một Đại Đội thuộc Tiểu Đoàn 8 TQLC, mang áo giáp và đầu đội nón sắt bịt vải ngụy trang. Tôi quên hỏi tên anh, v́ thật ra trong lúc này có thể bị bắn tỉa hoặc ăn B40 bất cứ lúc nào nên tôi quên mất. Chúng tôi đứng khom lưng sau bức tường sập, phía phải là hàng tre dài cụt ngọn v́ pháo. Phía trái là căn nhà đổ nát, tiếp nối là cánh đồng rộng trống trải, anh chỉ tay và nói:

- Tuyến ḿnh chạy từ bên trái căn nhà cho đến hết hàng tre bên phải. Bên ngoài căn nhà đổ nát đó và hàng tre là chốt tụi nó dày đặc. Trong căn nhà có 3 xác chết mà toán tiền đồn chúng tôi mới đập đầu chúng nó tối hôm qua, và lấy mấy tấm tôn đậy lại. Anh cẩn thận, tụi nó bắn sẻ bằng CKC có ống nhắm. Chỉ nghe tiếng “tốc” một cái là viên đạn xuyên qua đầu.

Từng toán lính di chuyển nhẹ nhàng dưới giao thông hào hoán đổi cho nhau. Đến xế chiều th́ việc đổi tuyến đâu cũng vào đấy. Tiểu Đoàn 8 rút ra, Tiểu Đoàn 3 thế vào. Tôi nói với Trung Sĩ nhất Trí, người Trung đội phó già dặn chiến trường, khuôn mặt bị phỏng v́ lửa B40 đă biến dạng đôi chút, từ đó tạo cho anh có một nụ cười mang vẻ khó chịu, không được tự nhiên. Tôi rất yên tâm khi được anh phụ giúp mọi vấn đề. Tại chợ Săi, Triệu Phong, với 1 phát M72, anh đă xơi tái 3 thằng đặc công khi chúng chỉ c̣n cách giao thông hào không đầy 10 mét.

- Anh Trí, tối nay cho gác “đúp” nha anh. (Gác double là một vọng gác gồm 2 người lính v́ t́nh h́nh quá căn thẳng.) Cẩn thận, tụi nó bắn sẻ dữ lắm. Dặn con cái di chuyển dưới giao thông hào. Anh nói Hạ Sĩ Lợi, xạ thủ đại liên M60, có ǵ th́ chơi tối đa vào hướng căn nhà sập bên trái hàng tre. M72 th́ kéo ra, để sẵn trên giao thông hào, có ǵ th́ chơi liền.

- Thiếu Úy yên tâm.

- Anh đi môt ṿng rồi ghé lại CP uống cà phê, anh em ḿnh bàn chuyện. (CP, Command Post, người lính quen dùng chữ CP để ám chỉ trung đội.)

Từ tuyến trung đội nh́n qua hàng tre là những ngôi nhà liên tiếp nhau chỉ c̣n lại cái nền và những bức tường đổ ngổn ngang. Và xa hơn một chút là bờ Cổ Thành Đinh Công Tráng màu gạch đỏ. Như vậy Đại Đội 2 chúng tôi c̣n cách Cổ Thành không đầy 100 mét.

3. Đêm thủ đăc công, ngày xông diệt chốt.

Căn nhà sập chỉ c̣n lại cái nóc. Tấm trần ciment đổ nằm nghiêng một góc 45 độ, Binh Nhất Long, người lính liên lạc viên của trung đội đă treo chiếc vơng dưới tấm trần ciment ấy cho tôi nằm, và nơi đây cũng là bộ chỉ huy trung đội mà lính thường gọi là CP. Thông thường bộ chỉ huy trung đội gồm: Trung đội trưởng, trung đội phó, một mang máy truyền tin PRC25, hai liên lạc viên và một nấu ăn và cũng tùy theo sở thích của Trung Đội Trưởng mà CP có thể nhiều hơn. Phía bên ngoài chiếc vơng của tôi là môt cửa sổ nhỏ nh́n về hướng Cổ Thành, và từ đây tôi thường đứng quan sát và điểu chỉnh pháo binh khi bắn vào Cổ Thành. Bên phải của tôi là bức tường c̣n khá nguyên vẹn, từ đây tôi có thể quan sát rơ khu vực trống của trung đội. Tôi nói với Trung Sĩ Nhất Trí:

- Anh Trí, anh cho lập thêm pḥng tuyến thứ 2 từ trái sang phải băng ngang qua CP, có ǵ th́ có chỗ mà…

Trung Sĩ Nhất Trí cười:

- Thiếu Úy không nói tôi cũng tính như vậy. Thấy tụi Tiểu Đoàn 8 đi ra hốc hác, bơ phờ là tôi hiểu. Ông thầy yên tâm.

Tiếng nổ vang trời đất cùng ánh lửa xanh lè của B40, viên đạn cấm ngay phía dưới nền nhà nơi tôi đặt CP, bụi tung mù mịt, tiếng AK rít lên chát chúa, và tiếng nổ bê ta của cộng quân như xé nát màn đêm. Tôi bật dậy như cái máy, chụp lấy cái nón sắt đội lên đầu và cái mặt nạ pḥng hơi cay mang xéo trên vai. Tôi ngủ không có cổi giày và mang cả áo giáp trong giấc ngủ. Bên ngoài nhiều trái sáng màu đỏ rực của địch quân được bắn lên trong đêm tối, điều này đồng nghĩa với việc lũ đặc công đồng loạt tấn công.

Tôi chưa kịp nói ǵ, th́ Binh nhất Trí, người lính mang máy PRC nói:

- Thiếu Úy, 27 gọi. (Danh hiệu truyền tin của Đại Úy Nhân, Đại Đội Trưởng Đại Đội 2)

Tôi báo cáo t́nh h́nh để ông yên tâm. Ông nói với tôi là ông sẽ nấu phở cho tôi và tôi sẽ điều chỉnh pháo 105 ly. Ông nói như tâm t́nh:

- Tôi nấu phở cho anh, anh sẽ không lạnh cẳng!

Khoảng một tiếng đồng hồ sau, địch quân bắn pháo xanh lên trời. Đồng nghĩa với việc tất cả bọn chúng đều rút lui.

Đánh giặc với lủ chính quy kể ra cũng c̣n có quy tắc. Đó là:
-Giờ ăn cơm trưa, không pháo 130 ly.
-Giờ ăn cơm chiều, không pháo 130 ly.
-Pháo đỏ bắn lên là tất cả đều tấn công.
-Pháo xanh bắn lên là tất cả đều rút lui.

Ngày N…

Lũ đặc công bám vào bờ tre và những căn nhà sập, chúng tập trung mũi nhọn đâm thẳng vào trung đội vào lúc khoảng 4 giờ sáng. Đến khoảng 6 giờ th́ trung đội bể tuyến, trung đội bị thương và chết cũng khá nhiều. Trung Sĩ Nhất Trí tay cầm cây M16 chạy nhanh vào CP ông nói:

- Thiếu Úy, tôi cho anh em lui về tuyến 2 nằm thủ.

Trời sáng hẳn, cộng quân không dám tấn công. Qua máy PRC25, Đại Úy Nhân ra lịnh bằng mọi giá phải lấy lại tuyến.

Tôi nói với Trung Sĩ Nhất Trí:

- Anh Trí, anh cho Hạ Sĩ Lợi, xạ thủ đại liên M60 bắn cầm chừng bên trái, Trung Sĩ Hùng bắn cầm chừng bên phải. Anh đi với tiểu đội thằng Quư, ḅ theo giao thông hào ném lựu đạn, ném tới đâu, trám tuyến tới đó. Tôi yểm trợ phía trên cho anh. Pháo 105 ly ḿnh dập phía sau lưng nó, cho nó hết đường về.

Khoảng 1 tiếng đồng hồ sau, pḥng tuyến đă lấy lại.

Tại CP, Binh nhất Long pha 2 ca inox cà phê sữa. Chúng tôi chuyền tay nhau từng hớp. Khói thuốc Capstan thơm lừng. Buổi sáng sau trận đánh, không khí mát mẻ, thoảng mùi thuốc súng. Người lính chúng tôi uống cà phê sữa nóng và hút thuốc lá Capstan. Thằng Quư khôi hài, nó nói:

- Sáng nay, 130 ly sao lại bắn trễ, chắc hết đạn!

Rồi nó cười khà khà…đi về tuyến.

4. Hai quả 82 ly không giật và chùm ruột trên ngọn tre.

Ngày N…

Tôi không nhớ rơ là ḿnh đă đánh bao nhiêu đêm và ngày ở khu vực nhà thờ Tri Bưu, v́ hầu như đêm nào bọn đặc công cũng ṃ vào. Cứ pháo đỏ là tấn công, pháo xanh là rút lui. Chúng đánh nhằm tiêu hao lực lượng và nếu thuận tiên th́ xốc thẳng vào Bộ Chỉ Huy Tiểu Đoàn.

Người trung đội trưởng chúng tôi ngoài cái bản đồ và cái địa bàn. Chúng tôi c̣n có 3 cây viết. Một cây viết sáp màu đỏ dùng để ghi vị trí địch trên bản đồ, một cây viết sáp màu đen dùng để ghi vị trí của phe ta. Và một cây viết BIC màu xanh hoặc đen dùng để viết thư…t́nh!

Tất cả 3 cây viết được vắt trên bờ vai áo trái. Ngoài ra, chúng tôi c̣n có một vật bất ly thân, mà chúng tôi gọi là Quyển sổ Đoạn Trường. Đó chỉ là quyển sổ tay loại khổ nhỏ, bỏ vừa lọt túi áo trước ngực. Trong quyển sổ tay này, chúng tôi ghi rơ tên từng người lính, địa chỉ liên lạc, số quân, số súng… Mỗi người là một trang, người lính nào chết hoặc bị thương là được đánh dấu để dễ bề theo dơi. Và tôi đă thay không biết bao nhiêu quyển sổ này nữa. Có những người lính về trung đội hôm trước th́ hôm sau đă chết mà tôi chưa kịp nói chuyện.

Người lính chúng tôi ngày ấy đi không hẹn ngày về.

Đại Đội 2 được tăng cường một Trung đội của Tiểu Đoàn 8. V́ vậy, Trung Đội 3 của Chuẩn Úy Lê Đ́nh Lời được điều động lên phía trên. Lời ghé vào CP của tôi ngồi nghỉ mệt. Hai thằng dựa lưng vào bức tường ngăn đôi chiếc vơng nằm của tôi với phía bên ngoài. Lính tráng thấy vậy cũng tấp theo 2 ông thầy.

Thấy vậy, Lời cao giọng:

- Tụi bây tản ra. Ăn 82 bây giờ.

Tôi kéo Lời vào “căn pḥng ngủ” của tôi cho kín thêm một chút.

Một tiếng nổ long trời lở đất của quả 82 ly không giật từ bờ Cổ thành bắn thẳng xuống trung đội. Khói bụi mịt mù. Tôi chưa kịp đội cái nón sắt và khoát dây đeo chiếc mặt nạ lên người, th́ một tiếng nổ thứ 2 bồi tiếp. Tôi và Lời nằm bất động trền nền nhà và chờ tiếp trái thứ 3 v́ chưa dám chạy ra giao thông hào.

Chờ 5 giây, rồi 10 giây…

Lời đập vai tôi. Nhanh như con sóc, nó dọt ra giao thông hào. Tôi chờ thêm vài giây nữa rồi cũng dọt ra. Một cảnh tượng kinh hoàng trước mắt. Hai người lính của Lời chết không toàn thây, thịt và ruột văng tung tóe, máu đổ tràn ra trên nền ciment. Một người lính của tôi th́ đang ngồi như xếp bằng, hai bắp đùi bị cắt đứt như cưa ngang, máu từ động mạch phun ra có ṿi…

Tôi chạy ra và khựng lại. Mặc dầu hai chân bị cắt ngang bắp đùi, anh vẫn c̣n tỉnh táo, cái tỉnh táo của người lính biết ḿnh sắp chết mà có lẽ thượng đế dành cho anh những giây phút cuối cùng. Anh nói rơ ràng mà tôi c̣n nhớ đến bây giờ:

- Thiếu Úy ơi, cứu em!

Và, rồi anh ngă xuống, máu chan ḥa trên nền ciment loang lổ đầy vết mảnh đạn.

Đại Úy Nhân, Đại Đội Trưởng của tôi, ông không “chữi” tôi và Lời một tiếng nào về việc bất cẩn này.

Ngày N…

Trận đánh kéo dài đến sáng th́ địch quân rút. Tôi báo cáo về Đại Đội số binh sĩ bị chết và bị thương. Và đặc biệt có một bị mất tích.

Trời sáng tỏ, Trung Sĩ Nhất Trí điều động lính thu dọn chiến trường, bó poncho cho những người lính “vừa chết đêm qua”. Bên ngoài chiến hào, đặc công nằm chết rải rác. Có hai thằng, một chết và một bị thương nặng nằm kề nhau. Thằng bị thương nằm cong queo với đùm ruột ḷi ra. Mặc dầu cách nhau khoảng chừng 15 mét, nhưng chúng tôi không thể ḅ ra để kéo nó vào, v́ lú đầu ra là bị ăn B40 hoặc bị bắn sẻ.

Trung Sĩ Nhất Trí hậm hực:

- Ḅ vô không? ĐM, tao quăng lựu đạn ra chết mẹ bây giờ.

Thằng đặc ông cố gắng ḅ lết được vài mét rồi nằm bất động.

Nó đă được Tử Nam theo đúng nghĩa Sinh Bắc Tử Nam.

Chiều hôm sau, tôi cho lính tráng củng cố giao thông hào và lau chùi súng đạn, th́ Trung Sĩ Nhất Trí chạy vào và nói:

- Thiếu Úy…

- Ǵ? Anh Trí.

- Thằng mất tích hôm qua t́m được rồi.

- Sao?

Anh Trí nói tỉnh bơ:

- Cái đầu nó c̣n dính theo một chùm ruột, văng dính trên ngọn tre cao mà hôm qua ḿnh sơ ư không thấy. Chắc nó ăn nguyên trái 130 ly. Tôi cho lính đem xuống và gói poncho rồi Thiếu Úy.

Ngày N…
Ngày N…
Ngày N…

5. H́nh tượng hai lá cờ cùng một ư nghĩa.

Đại Úy Nhân nói:

- Đêm nay, Đại Úy Thạch, Đại Đội Trưởng Đại Đội 3 sẽ vào Cổ Thành. Nếu Thạch Sanh thiết lập được đầu cầu, Đại Đội 2 ḿnh sẽ tràn lên thanh toán mục tiêu. Nếu Thạch Sanh không vào được, chúng ta sẽ thế Đại Đội 3. Hăy đọc một đoạn trong bài viết của Đại Úy Nhân:

“…4 giờ sáng. Máy truyền tin vẫn im lặng, thỉnh thoảng lại vang lên báo cáo của Trung úy Trà đă giàn quân dọc theo đường Duy Tân (cặp theo các căn nhà đổ). Địch báo động từ chập tối bắn vu vơ đang mơi mắt đợi chờ.

5 giờ sáng. Pháo binh bắn quấy rối rỉ rả như mọi đêm để đánh lừa địch. Cùng lúc đó các toán nhỏ lội nhè nhẹ qua hào nước. Cơn bảo Elsie gầm thét, giọt mưa như thác đổ làm bức màn che các toán cảm tử ḅ lên bờ thành đổ nát. Lựu đạn nổ đồng loạt trên thành, tiếng la xung phong vang dậy trong đêm. Trung úy Trà cùng hai trung đội của Thiếu úy Văn tấn Thạch vá Thiếu úy Vũ duy Hiền như cơn sóng thần ập vào thành. Tiểu đoàn 3 đă phá vở pḥng tuyến địch nơi cửa Hữu.

Thảo thức giấc và chăm chú theo dơi từ lúc toán tiền sát ḅ lên thành. Thảo đă cho cả đại đội sẵn sàng tiếp ứng cho đại đội 3

- Nhả ca đây Đệ Đức, cho con cái lên đánh canh bạc chót.

- Nhận Đệ Đức năm trên năm.

Thảo truyền lệnh các trung đội tiến lên theo đội h́nh 22, 23 ban chỉ huy đại đội, 21, 24. Pháo binh 130 ly và đại bác 100 ly trực xạ từ Ái Tử không cản được đoàn quân. Trung đội 22 chiếm cổng chính cửa Tiền đường Lê văn Duyệt. Tinh thần cán binh Cộng Sản đă suy sụp, chống cự yếu ớt và rút về cố thủ ở cửa Tả đường Phan đ́nh Phùng. Chai Hennessy được khui ra và chuyền tay cho các binh sĩ. Bên cánh trái Tiểu đoàn 6 bắt đầu tràn lên thành và tác xạ về phía Tiểu đoàn 3. Đệ Đức tức giận gào to trong máy truyền tin

- Chương Thiện bảo mấy đứa con của Thái Dương (Trung tá Tùng TĐT) c̣n bắn cái con mẹ ǵ nữa. Sói Biển đầy cả thành rồi. Có mấy đứa say rượu nè. Bố chúng nó.

Địch xử dụng tất cả hoả lực c̣n lại để tàn sát đoàn quân chiên thắng. Tiểu đoàn 7 đă tiến ngang bên dưới đường Lê văn Duyệt, một số cán binh Cộng Sản chui ra đầu hàng.

Đạn pháo và bóng đêm cũng như sự mệt mơi không làm người chiến sĩ dừng bước, họ chiến đấu liên tục, tiêu diệt các tàn quân địch c̣n cố thủ. Sau gần 24 giờ chiến đấu không nghĩ, những người lính đại đội 2 Tiểu đoàn 3 TQLC đă dựng ngọn cờ trên cổng thành cửa Tả vào mờ sáng ngày 15 tháng 9 năm 1972. Trung sĩ Trương văn Hai trung đội phó trung đội 22 đă hy sinh trong giây phút hào hùng nầy.” (Ngưng trích)

Tham khảo đường Link bài viết của Đại Úy Nhân sau đây:
Tiểu Đoàn 3 TQLC - Dựng Cờ (tqlcvn.org)



Đại Đội 2, Tiểu Đoàn 3 TQLC dựng cờ trên Cổ Thành Đinh Công Tráng-Quảng Trị ngày 15/9/1972. Từ trái qua phải: Đức thuộc Trung Đội 1, Ṭng thuộc Trung Đội 3, thứ 3 và thứ 4, thuộc Trung Đội 3 không nhớ tên, thứ 5 thuộc Trung Đội 1 không nhớ tên. Thạch Rong đứng phía dưới, thuộc Trung Đội 2. (Poster này do Sói Biển Trần Trung Ngôn thực hiện, được scan lại từ tác phẩm Warriors of The Sea của một tác giả người Mỹ.)

Chúng ta cũng đọc lại bài viết của Đại Tá Ngô Văn Định, Lữ Đoàn Trưởng 258, chỉ huy cánh quân tấn công hướng Tây Nam Cổ Thành.

“…Theo Tôi nghĩ th́ v́ cũng không có nhiều thời giờ chuẩn bị nên Sư Đoàn đă chỉ định TĐ6 dựng cờ v́ phái đoàn báo chí Ngoại quốc hiện có mặt ở nơi đó gần với TĐ6 thuận tiện để họ chụp h́nh dựng cờ. Nếu mà ngày hôm dựng cờ mà có được mỗi TĐ đề cử 1 người th́ hợp t́nh hợp lư, v́ bên LĐ 258 một ḿnh TĐ6 không thể nào vào được Cổ Thành Quảng Trị nếu không có sự hỗ tương yểm trợ từ các TĐ 1, 2, 5 và 9 đă rất khó khăn mới hoàn toàn kiểm soát được Thị xă. Về phiá LĐ 147 th́ Tiểu Đoàn 7 và 8 cùng hợp lực với góp sức với TĐ3 tấn công vào Cổ Thành ở Phiá Đông Bắc. Ba Tiểu Đoàn Pháo Binh TQLC yểm trợ hoả lực rất hữu hiệu trong suốt muà hè đỏ lửa, các đơn vị Yểm trợ khác như Thiết Giáp và Thiết Quân Vận tăng phái yểm trợ hỏa lực và tản thương.

C̣n 1 đơn vị mà nếu không có sự cố gắng của họ th́ chúng ta cũng bó tay, không có quân số chiến đấu, tôi muốn nói đến những anh em đi tuyển mộ.

Tin SĐ/TQLC đă tái-chiếm Quảng-Trị được báo cáo về Saigon. Tổng-Thống Nguyễn-Văn-Thiệu đă triệu-tập khẩn-cấp thành-phần chính-phủ để gửi điện khen-ngợi đến Chuẩn-tướng Bùi-thế-Lân TL/TQLC và toàn thể Sĩ-Quan HSQ và Binh sĩ TQLC đă lập chiến-công oanh-liệt nhất trong cuộc chiến và cho biết sẽ ra thăm tất cả các anh em tại Quảng-Trị.” (Ngưng trích)

Tham khảo đường Link của Đại Tá Định viết.
Tái Chiếm Cổ Thành Quảng-Trị Ngày 16-9-72 (tqlcvn.org)

6. Kết.

Tôi là một Trung Đội Trưởng của Đại Đội 2 ngày ấy. H́nh ảnh người lính anh em chúng tôi xung phong tràn ngập trên bờ thành buổi sáng sớm ngày 15 tháng 9 năm 1972, nó đẹp làm sao, nó oai hùng quá. Không có một ngôn từ nào có thể diễn tả hết được cái đẹp lịch sử này, họa chăng chỉ có linh hồn những cọp biển mà máu xương của họ đă thắm vào ḷng đất mẹ mới có thể hiểu và diễn tả hết được nét đẹp thần thánh này. Tôi măi măi sẽ mang theo h́nh ảnh này và cảm xúc này cho đến môt ngày nào đó…

Khóa 4/71 An Lộc, Trường Bộ Binh Thủ Đức, chúng tôi về Tiểu Đoàn 3 TQLC 18 thằng hay 17 thằng ǵ đó, lâu quá không nhớ rơ. Sau cuộc chiến c̣n sống 5 thằng. Hai thằng đang lây lất ở Việt Nam. Ba thằng tại Mỹ.,

Phụ thêm:

Sau 1975, từ trại tù Tà Cơn, Lao Bảo, chúng tôi lội bộ về Cồn Tiên-Quảng Trị. Nơi đây do Đoàn 76 Cộng quân quản trị anh em tù. Một lần ngồi lột đậu phọng để trồng, một vệ binh thấy tôi mặc bộ đồ rằn ri TQLC, anh bèn hỏi:

- Anh Thủy Quân Lục Chiến hả? Tiểu Đoàn mấy vậy?

- Thưa anh, tôi Tiểu Đoàn 3 Thủy Quân Lục Chiến. (Khi ấy chưa bị bắt buộc gọi danh từ Cán bộ.)

Anh ta không giận mà có vẻ tâm sự:

- Các anh đánh chúng tôi ác quá. Chúng tôi chỉ chạy thoát được có Trung Đoàn Bộ.

Sau đó thấy tôi mang đôi dép râu tả tơi, anh tặng tôi đôi giày bố cũ của anh. Dầu sao tôi cũng mang ơn anh, tấm ḷng của một người lính khi không c̣n đánh nhau th́ cũng có vẻ dễ gần gũi. Nhưng tôi biết chắc một điều là, trong ḷng anh, anh đă nghĩ rằng Miền Nam vẫn “lung linh” hơn Miền Bắc.

Sói Biển Trần Trung Ngôn.













 

 


Văn


Hỏi ngă chánh tả tự vị
Cách sử dụng "I" và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi & ngă" trong tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngă
Gạch nối trong tiếng Việt
Xưng hô tiếng Việt...


Các cấp chỉ huy và đồng đội TQLC

Lạng Sơn Thiếu Tướng Bùi Thế Lân
Tango Đại Tá Nguyễn Thành Trí
Sài G̣n Đại Tá Tôn Thất Soạn


Đây Long Giao, Suối Máu
Người hùng TQLC Trần Ba
Poncho
Quân Cán Chính VNCH chết trong trại tù "Cải Tạo"
Bão Beryl và Đại Hội 2024
Đại Hội 2024: Những tấm chân t́nh của Đại Gia Đ́nh TQLC
Người về từ thành cổ
Đại Hội TQLC 2024 tại Houston
Houston - Chuyện bên lề
Thương Phế Binh, Ông Là Ai?
Ḷng biết ơn nhân ngày Lễ Những Người Cha 2024
Một ngày không thể quên
Giầy Saut trong tử địa
Những nhân chứng sống sót của một thời thảm khốc
Tôi đi khám Bás Sĩ
Bóng người hay bụi sương?
Lần đầu nhập trận
Cố Trung Tá Nguyễn Văn Nho
Trước sau như một!
Louisiana 2023 – Rằn Ri gặp mặt
Môt ban nhạc lạ đời
Những điều ít người biết về bài hát "Kỷ vật cho em"
An Dương
Ngược ḍng thời gian
Người lính cuối cùng
T́m tự do
Tù cải tạo…Những nỗi buồn khó phai
Danh sách Quân Dân Chính chết trong tu cải tạo
Đón xuân này nhớ xuân xưa
"Tù cài tạo" - Những nỗi vui buồn khó quên
Trở lại Cổ Thành
Những ngộ nhận về chiến tranh Việt Nam từ phía Hoa Kỳ
Gặp gỡ Chú Long Hồ
Tango: Ngày này năm xưa! Ngày này năm nay!
Saigon đă tṛn năm
Ngày về từ rừng núi Hiệp Đức
Trường Sơn bỏ lại sau lưng
Cuộc hành tŕnh
Bên kia bờ sông Thạch Hăn
Chung g̣ng định phận
Kỷ niệm cổ thành Đinh Công Tráng - Quảng Trị 1972
Thiên hùng ca dựng một ngọn cờ
Cố vấn TQLCHK trao Bronze Star cho NT Đặng Bá Đạt
Nhật Kư Cali: Ngàn năm mây bay
Quỳ hôn đất thân yêu
Sau 46 năm nước mắt vẫn c̣n rơi!
Chuyện mắc dịch
Vui buồn cùng Cọp Biển
Cái ǵ của Cesar … Cái ǵ của Thương Phế Binh …
Hỏng rồi tiếng nước tôi !!! Phần 1 - Phần 2
Bạn tôi, người y tá tên Ri
Hai bà chị
Trận đánh tháng 3/75 Quân Khu I
Thu hát cho người
Sự nghiệp 4 chữ, lư tưởng 2 chữ
TĐ2/TQLC Tiêu diệt chiến xa CSBV thuộc Trung Đoàn Tăng-Thiết Giáp 202
T́nh với Nghĩa
Xuân ở nơi nào?!
Tuổi 70, Chán mớ đời!
Họ nhà "Cu"
Con sáo bạc má và người tù
Quân khu IX ơi. Chào mi!
Chuyện về bức tượng TQLC
Tháng 3, kư ức về anh
Ngày ra trại
Một buỗi chiều xuân
Đêm xuân Đà Lạt
Nhánh mai vàng
Phục Hưng Tự