Thơ

Trang thơ Nguyễn Minh Châu
Thơ - Tuấn TT
Chùm thơ Đông Hương
Thơ - Huy Văn


Thơ Văn 2019
Thơ Văn 2018
Thơ 2017....


Kiếp tử sinh
Niềm riêng đêm thánh
Nỗi đau thẩm
T́nh tôi lăng mạn....
Khi tôi chết
Khấn nguyện - Diễn ngâm
Chim kêu...
Nỗi niềm gửi gió…
Nhạc Thơ Rượu đắng - Nhạc
Nhạc Thơ Mày hỏi tao
Nhạc Thơ Tấm thẻ bài
Tàn thu
Em cao nguyên
Thu từ phương ấy thu sang
Kỷ nhân hồi
Tâm khúc...
Nh́n Thu
Hoài Thu
Tịch liêu
T́nh gửi từ trên đôi cánh sắt
Trầm tích
Dựng cờ
Ngồi giữa Eden nhớ Saigon
Nhớ quá
T́m nhau
Một khúc hoài
Muộn màng
Bước lưu vong
Tháng 7
Nh́n biển nhớ người
Tri ân TQLC
Father's Day - Ngày Quân Lực
Chuyện một đời người
Rượu đầy làm sao cạn
Tháng Tư đen giữa mùa đại dịch
Bốn lăm năm
Mùa gió chướng
Đêm trăn trở
Bó tay!
Rượu tháng Ba
Vô thường bóng em
Đón xuân
Niềm đau mùa Xuân
Hoa Đào lại nở
Nói đi em
Đêm Giáng Sinh xưa
Đông kỷ niệm
Thở dài…
Nhớ em
Nhớ người cũ…
Mưa và… quá khứ
Cám ơn
Gió ơi…
Kiếp nhân sinh
Lạnh vào Thu
Đêm Thu
Vào Thu
Hồng Quế
Gửi gió
Mùa trăng...
Tháng tám mưa rơi
Rồi sẽ đến
Ḍng đời lặng lẽ
T́m chốn dung thân
Ḷng vẫn xuân xanh
Ai về chốn cũ
Phiền muộn
Đường về
Ước gì
Nhớ áo xưa
Hạ vàng trong kỷ niệm
Ḍng phù sa xanh
Nhớ về Thành Cổ
Father’s Day - Ngày Quân Lực
Lá rơi…
Hư vô...
Tiềm thức
C̣n bao lâu nữa
Giỗ bạn…
Mùa xuân vô tận
Gịng thủy tinh
Về đây Anh… Về bên nhau…
Đợi chờ
Than thân
Tổ Quốc ghi ơn
Dối ḷng
Người di tản buồn
Nghĩa trang Quân Đội Biên Hoà
Mong một ngày về...
Bước chân người lính
Nỗi buồn… biển
Một thoáng… tháng Tư
Máu Cọp Biển và tháng Tư
Gịng thủy tinh
Đốt nén nhang… Tháng Ba…
Mưa nửa đêm
Nhớ tháng Ba xưa
Nhớ ngoại
Thời gian...bể dâu
Tóc mây
Vô đề…“Túy Ngọa”
Lửa Việt
Khúc nhạc xa xưa
Mùa xuân cho người ở lại
Xuân giữa trời đông
Khi muà xuân đến
Bóng xuân
Gịng sông nắng
Chiều tháng chạp
Chiếc mũ xanh
Lời cho hải đảo
Niềm đau của Mẹ
Hoa đào đất khách
Hoài niệm xuân
Vọng xuân xưa
Hẹn một mùa xuân
Đừng do dự
Một ṿng quay

 

 

 

 

 

 


SỰ NGHIỆP 4 CHỮ, LƯ TƯỞNG 2 CHỮ

(MX Lạt Ma -Nguyễn Kha Lạt )

Nh́n hai tấm h́nh ở hai nơi tôi cảm thấy ấm áp và hănh diện về cuộc sống mà nhiều thanh niên miền Nam – trong đó có tôi – đă chọn, đă sống thực cuộc đời người trai thời chiến, chấp nhận mọi t́nh huống kể cả tính mạng. Đó là chọn một sự nghiệp 4 chữ và lư tưởng muôn đời.



Sự nghiệp này không phải cha truyền con nối, không phải của cải vật chất nhưng sự nghiệp này đặc sắc là truyền thống chiến đấu của những thanh niên đứng ra nhận trách nhiệm bảo vệ đồng bào và đất nước.



Từ 1954 đến 1975 là 21 năm. Trong 21 năm đó, những người trai miền Nam – kẻ trước người sau- lần lượt gia nhập các binh chủng, các đơn vị trong Quân Lực VNCH với cùng một lư tưởng là đem tự do cho đồng bào và bảo vệ quê hương. Riêng ở binh chủng TQLC, sự nghiệp của chúng tôi được ghi trên cánh tay, khẳng định lập trường SÁT CỘNG là lư tưởng chung của một thế hệ.

Nhưng không phải ai muốn như thế cũng được! Được 4 chữ này phải là người có sức khoẻ và ḷng can trường, phải chấp nhận sẵn sàng trả giá bằng tính mạng và xương máu trong chiến đấu. Sự nghiệp ấy được tôn vinh qua lư tưởng dám hy sinh tuổi trẻ của ḿnh để bảo vệ và quê hương đồng bào miền Nam.

Khó khăn nào cũng vượt qua, chiến trường nào cũng thích hợp”! Từ Đầm Dơi, Đầm Cùng, Cái Nước của Cà Mau “muỗi kêu như sáo thổi, địa lội tợ bánh canh” đến địa đầu giới tuyến Gio Linh “nắng cháy da người” hay băng qua Kampuchia , Lào tới những vùng biển Đông cuồn cuộn; trên khắp vùng đất miền Nam, dấu chân anh em chúng ta đă được ghi lại bằng máu xương thân xác. Lá cờ vàng luôn luôn tung bay với người lính VNCH. Xưa quê nhà, nay xứ người , người lính VNCH vẫn ngạo nghễ với lá cờ vàng tung bay.

Hôm nay ở quê nhà, những chàng thanh niên ấy đều đă thành người lớn tuổi, trẻ nhất cũng đă ngoài 60! Cuộc sống của những anh em này hôm nay đa số là ở bên lề xă hội v́ chọn phía chiến tuyến của những người bại trận, v́ là những thương binh. Họ vẫn sống trong t́nh đồng đội c̣n lại, vẫn hiên ngang hănh diện với cuộc đời, với sự nghiệp 4 chữ TQLC và lư tưởng trên tay. Dù cánh tay có bị cong v́ thương tật , c̣m cơi v́ cuộc sống nghèo khó nhưng 4 chữ tiêu biểu cho sự nghiệp và lư tưởng vẫn rơ nét trên làn da nhăn. Dù không c̣n mắt, hay tay châm không c̣n nhưng những anh em ấy vẫn sống ngạo nghễ trong t́nh huynh đệ đùm bọc tương thân qua tập thể Tổng Hội TQLCVN.

Hôm nay số anh em vượt thoát được ra nước ngoài cũng đều đă là những người già. Trong tấm chân t́nh đồng đội họ vẫn tiếp tục cố gắng làm việc để sống và để chia sẻ giúp đỡ đồng đội bên nhà. Dù cuộc sống thực tế không hơn ai nhưng đa số vẫn giữ trọn vẹn cái t́nh, cái nghĩa đồng đội “tao c̣n sống tới hôm nay là nhờ mày”. Đó là SỰ THỰC!
 



Xa nhau nửa ṿng trái đất, cách nhau 12 giờ nhưng vẫn bên nhau th́ thầm to nhỏ. Dù không nh́n thấy nhau nhưng vẫn nghe được tiếng cười, tiếng nấc khi hay tin một người đà quá văng. Tôi thầm nghĩ, cái nghiệp lính này ngẫm ra rất t́nh cảm. T́nh gia đ́nh với cha mẹ, vợ con hay anh em ruột cũng không thắm thiết bằng t́nh đồng đội.

Chuyện thường t́nh đầy ngoài phố, thằng khỏe ôm thằng cụt đi chơi, đẩy xe lăn cho bạn rong phố như ngày nào ... Ai mà rảnh hơi vậy?
Những ngày lễ, ngày kỷ niệm cùng nhau lên nghĩa trang viếng mộ bạn, những vần thơ , những đoạn văn đượm đầy nước mắt, tuy không hay văn hay chữ tốt như văn thi sĩ chuyên nghiệp nhưng đầy ắp chân t́nh bằng lời nói và hành động. Chẳng ai buộc họ phải làm vậy nhưng họ làm cho nhau chỉ v́ t́nh đồng đội.
Inline image

Vượt hàng ngàn km để thăm và chăm sóc bạn cho đến giờ cuối, nh́n bạn đau đớn trong những vết thương ngày xưa nay tái phát, làm ǵ đây? Nh́n bạn hấp hối, luyến tiếc cuộc sống dù nghèo nhưng giàu t́nh thương, ai nỡ ḷng từ chối hay dối gạt?  

Chỉ có bọn lừa thầy phản bạn, bọn lợi dụng những thân thể không toàn vẹn của anh em đồng đội để mưu danh, kiếm tiền.







Từ khi tự nguyện vào lính (năm 1968) tôi chỉ có ước mong đơn giản cùng thế hệ thanh niên miền Nam lấy lại sự thanh b́nh, chẳng mơ màng thăng quan tiến chức mà chỉ mong sớm được trở về đi học tiếp. 52 năm đă qua, niềm hy vọng nhỏ nhoi ấy đă thành chuyện xa vời nhưng t́nh ĐỒNG ĐỘI chính là điều tôi được! Chân t́nh này thật cao quư!
Nơi đây, tôi vẫn tự hào, hănh diện là một quân nhân TQLC, một quân nhân QLVNCH.

Niềm hạnh phúc của tôi là t́nh đồng đội với mái ấm t́nh thương là Tổng Hội TQLCVN.

CHÚNG TA PHẢI ĐOÀN KẾT ĐỂ BẢO VỆ DANH DỰ TQLCVN.


Lạt Ma
(DFW, Mar 2020)