PHÚT CUỐI


Chút hơi thở đọng trên môi tím
Lời vô ngôn lạc giữa hôn mê
Tiếng cầu kinh vang câu chiêu niệm
tiễn chân Ba trên lối đi, về.

Lệ tràn mi đọng trên khóe mắt
Hạnh phúc khi nhẹ gánh nhân sinh
hay u uẩn của đời trầm mặc
c̣n vấn vương trong cơi thân t́nh?

Xưa tùng bách một thời tỏa bóng
nay héo khô lúc cuối nẻo trần
Dẫu từng phút cạn dần sự sống
vẫn bao la cổ thụ thâm ân.

Như Đại Hải ôm con sông nhỏ
như Thái Sơn nghiêng chắn băo giông
Ba là đuốc soi đường gian khó
Là từ tâm độ lượng ngập ḷng.

Trọn một đời mang hồn từ phụ
Tim bao dung rất đỗi vô biên
Như kho sách trong con lưu trữ
Lời yêu thương tàng ẩn nhiệm huyền.

Thấp thoáng vực sâu đêm vĩnh tận
Trong cơn mê ảo, Đất nối Trời
Đây ḷng hiếu tử xin nguyện khấn
Hăy vững ḷng yên nghỉ Ba ơi!

HUY VĂN
( Để nhớ Phêrô Huỳnh Văn Đặng
06/05/1930- 14/01/2009 )