THÁNG 8 MƯA RƠI

Tháng 8! Mùa ngâu. Mưa sướt mướt
Đất trời trăn trở khúc hoài âm
Chập chùng sương lắng mờ Ô Thước
và nỗi ḷng dâng những cung trầm.

Thắp nến phong trần hong kư ức
Soi mù khơi t́m lối an nhiên
Chân bước trên hành tŕnh du mục
mà hồn luôn man mác lụy phiền.

Tháng 8! Màn trời thay nắng mới
Người cũng phơi trí cạn mỗi ngày
Buồn viễn xứ nhiều đêm thức trắng
T́m quê hương qua cuộc tỉnh, say.

Mới đó đă qua dần bóng Hạ
Chớm vàng phai, phiên phiến cỏ cây
Đă có thoáng sắt se trong gió
khi chiều buông giữa tiếng gọi bầy.

Mưa rưng rức. Mùa Ngâu. Tháng 8!
Bụi mưa giăng chếnh choáng như sương
Nỗi nhớ bỗng khua hồn hoài cảm
vượt trùng khơi, nối vạn dặm đường.

Dơi chân mây mong t́m ánh sáng
Thấy màn trời xám hạt mưa tuôn
Ước ǵ mưa đong đầy suối cạn
Suối theo sông dâng nước về nguồn.

Tháng 8 mưa rơi! Sầu muôn thuở
gọi t́nh xa từ chốn tha phương
Mưa tháng 8 vắn, dài sợi nhớ
Thanh âm như tấu khúc đoạn trường.

HUY VĂN