NHỚ ÁO XƯA

Đã lâu rồi tôi không gặp lại Em
nên nhớ quá lối xưa chiều lộng gió!
Áo em bay cho hồn tôi mở ngõ
đón những bâng khuâng, man mác...dịu dàng.

Tôi nhớ Em trên từng bước quan san
Nhớ cả nắng chiều nghiêng trên học xá
Từ dạo về xuôi khi ngút trời lửa hạ
Em là niềm vui theo tôi suốt đêm, ngày.

Lúc dừng quân, tôi dơi bóng chim bay
Thầm ước được nương mây trời tung cánh
Khi sa cơ, nhục nhằn v́ nghịch cảnh
Bóng h́nh Em là hạnh phúc trong mơ.

Dù đă xa những tháng đợi, năm chờ
Vẩn thắm măi màu hoa trên lối mộng
Không tuyệt vọng v́ tôi luôn hy vọng
sẽ gặp Em đâu đó...thật t́nh cờ!

Đến hôm nay Em vẫn là nguồn thơ
để tôi trải ḷng theo hương quá khứ
Nửa đời người thả gót trầm cô lữ
Nhớ áo xưa, Em, Đà Lạt...sương mờ!

HUY VĂN