BƯỚC LƯU VONG

Mang ḷng hoài cổ đi ươm mộng
Đâu biết ngày trôi rất âm thầm
Lất lây, ch́m, nổi trong cuộc sống
Bạc đầu nên lực bất ṭng tâm!

Nhánh sông đời chảy qua bến lỡ
Bấp bênh thuyền neo chốn xa xăm
Con nước về xuôi cho ai nhớ
một chuyến đ̣ ngang đă biệt tăm.

Phong trần, thế sự cùng cơm áo
chất đầy một gánh nặng vai suông
Người oằn vai dưới trời mưa băo
đếm bước lưu vong của phận buồn.

Khi đại dương chia đôi bờ sóng
là lúc ngàn khơi khép đường mây
Hồn như trăng lạnh, t́nh rũ mộng
Trắng cả mưa đêm, bạc nắng ngày.

Thấp, cao từng bước chân tư lự
Thả xuôi, quay ngược, chẳng về đâu!
Rười rượi bên thềm, trăng viễn xứ
soi mảnh t́nh đơn nhớ giang đầu.

HUY VĂN