Tuổi trẻ Việt Nam
Xuân nhớ đến Mẹ
Người Lính Già (Đại
Bàng Tango)
Mùa Giáng Sinh xưa
Nhớ về chốn cũ
Nhớ nhà (Nhớ ngày ấy)
Saigon của tôi
Tình sen
Mãnh Hổ “Tây Đô”
Ký Ức khó quên
(Ngày tàn cuộc chiến)
Người lính già (Cọp
nhớ rừng)
Khi tôi chết
(Tâm sự người lính già)
Tìm phương giác
Gục đầu xuống
Đêm trăng nhớ
bạn
Người lính và
nỗi nhớ
Hương xưa của
tôi
Người lính VNCH
Huyền thoại mưa Sài Gòn
Vịt Tiềm
Thắp nhang cho
bạn
Tấm thẻ bài
Thăng trầm
Hoa nước mắt
Khi tôi đi
Độc ẩm
Nhìn đất mẹ
Nợ núi sông đã trả, chỉ còn nợ em
Tận cùng nỗi nhớ
Một câu hỏi
Một thoáng suy
tư
Mày hỏi tao
Bạc màu áo trận
Thơ - Đông Hương
1 - 2 -
3
Đồng đội
Quận Tư, xóm nhỏ
Người lính già (Cọp
nhớ rừng)
Cảm xúc Tháng
Tư Đen
Nhớ Bạn tuổi thơ
Tháng Tư
hoài vọng
Nhớ Phá Tam
Giang
Khi cha già
cha sẽ về đâu??
Biển ấy, mùa này
Tháng Ba rồi ....
Một ngày và
một đời TQLC
Buồn như một sớm trời không nắng
Huế xa
rồi - Mai mốt về em nhé
Mê thư lính
Tình khúc
cho một người
Nỗi nhớ buồn hiu
Dìu nhau đi cho hết....
Chùm thơ Đông
Hương
Ta về
Ưu tư vận nước
Tưởng niệm 40 năm
Đêm ngủ tôi mơ
Tháng Tư
lại đến nữa rồi
Cái chết của một
tượng đá
Xuân Buồn
Anh sẽ đưa em về
Bức dư đồ
Tâm sự lính Mũ
Xanh
Ngồi xuống đây
Hãy nhặt gìum
cha
Xin giữ
Mây tháng Tư
Xuân xứ người
Lời cho này anh
Giấc mơ tương
lai
Cô giáo Tịnh Như
Nhớ Cao Xuân Huy
Bông hồng Hậu
Nghĩa
Anh đi...
Chiều trên quê nội
Nội tướng của tình
thương
30 tháng 4 - Sống và Chết
Với MX Sóng Thần một
thuở...
Tháng Tư đen
Tao nợ mầy...
Pho tượng người
lính...
Đôi nạng gỗ...
Tôi nợ anh...
Chùm thơ Áo Trắng
Nhớ một chiều Xuân
Thơ của Trần Khoa Danh
Tâm sự người Thương Binh
Nhà xưa đã khép
Sáng thứ ba (1-7-2014) Tôi rời
Salem-Oregon đáp chuyến bay Atlanta- Ga .
Buổi sáng mùa hạ ở Oregon trời vẫn còn mát lạnh với những hạt sương
đọng lấp lánh đó đây trên thảm cỏ trước sân nhà. Tôi thấy lòng thật
vui vì chỉ còn vài tiếng nữa là tôi sẽ được gặp lại những khuôn mặt
thân quen của bạn bè với những câu chuyện vui đùa trẻ thơ và những
tiếng cười sẽ vang lên và kéo dài như bất tận.
Không như ở các kỳ Đại hội TQLC-VN trước, lần này tôi đến Atlanta
sớm vài ngày để bà xã có thời gian đi lanh quanh phố thị. Sau hơn
bốn giờ bay, cuối cùng tôi cũng đã đặt chân đến quê hương xứ đậu
phụng của Tổng Thống Jimmy Carter. Nóng! Nóng khủng khiếp! Đó là
nhận xét đầu tiên của tôi khi rời khỏi phi trường để đến nơi thuê
xe. Như vậy là tôi đã có mùa hạ sớm vì nếu tôi còn ở Oregon thì mùa
hạ vẫn thật sự chưa đến, vì thế mà bà xã tôi cứ kè kè ôm theo chiếc
áo lạnh bên mình khi rời Oregon.
Trên đường đến khách sạn, niềm vui sẽ gặp lại bạn bè chưa kịp đến,
thì tôi nhận được text của chị Hà, vợ MX Đỗ hữu Châu báo tin là anh
đang ở bệnh viện cấp cứu vì bị có triệu chứng đột quỵ. Chị đã gọi
cho tôi trên đường đi nhưng vì phải tắt phone suốt chuyến bay nên
tôi không nhận được. Tôi vội vàng gọi phone cho anh thì được biết là
anh tạm ổn nên sau khi khám nghiệm bác sỹ đã cho anh về, tôi chúc
anh ngủ ngon rồi gọi báo cho MX Phạm Phù Tang biết. Sau khi cúp
phone anh rồi tôi còn ngẩn ngơ. Mọi việc đến quá vội vã, không ngờ.
Anh em MX chúng mình giờ như những chiếc lá cuối thu, chẳng biết rơi
rụng khi nào. Thương anh Châu cả một năm mong gặp các MX bè bạn, đã
chuẩn bị tất cả để rồi cuối cùng giờ này nằm trong phòng cấp cứu!!
Tối thứ ba (1-7-2014)
Sau khi check in khách sạn, tôi đến
nhà MX Phạm Phù Tang thì cũng đã hơn 10 giờ đêm. Anh cho biết MX
Phan Đông cùng phu nhân đang lái xe từ Ohio xuống chắc cũng sắp đến.
Anh đón vợ chồng chúng tôi với nồi bún bò thơm phức. Chai bia trong
tay tôi ngọt và mát lạnh. Anh cho biết chỉ có tôi và MX Phan Đông
đến ngày hôm nay và những anh em PTMX khác sẽ lần lượt đến vào những
ngày kế tiếp.
Thoáng một cái mà đã hai năm tôi và anh gặp lại từ lần say ở nhà tôi
Salem –Oregon cuả ĐH 2012. Chúng ta đã không còn trẻ, để còn có bao
nhiêu cái hai năm phải không anh Tang?! Chúng ta cố gắng thu xếp tìm
về gặp nhau để rồi vào giờ chót thì không chuyện này xảy ra cũng
chuyện kia xảy ra để lại vuột mất cơ hội gặp nhau. Như anh tư ĐK
không về được vì ngày hẹn giải phẫu chân gần kề, rồi vợ chồng Ó biển
Trần Như Hùng Úc Châu vì bà cụ thân sinh ngã bệnh vào gần ngày ĐH,
MX Đỗ Hữu Châu Oregon bị bịnh tim ngã xuống. Tôi đã cố kiếm tìm anh
chị Thềm trong mùa ĐH năm nay nhưng nào thấy bóng anh chị. Thôi thì
hẹn đến kỳ ĐH sau ở Houston, nhưng hẹn chỉ để hẹn chứ nào ai chắc
chắn.
Cuối cùng thì vợ chồng Phan Đông đã đến. Vẫn nụ cười hiền hòa nở
trên môi, trông anh phong trần bên bà xã đẹp dịu dàng, khả ái không
chút son phấn. Bên anh chị MX Phan Đông , MX Tang cùng các anh chị
em bạn thân hữu của anh Tang, vợ chồng chúng tôi đã được thưởng thức
những tô bún bò Huế thật tuyệt. Tôi biết được điều này vì khi ăn gần
hết tô thứ hai mà bà xã tôi vẫn chưa có vẻ gì là sẽ ngừng. Một lần
nữa xin cám ơn anh Tang (dân miền sông Hương Núi Ngự) cùng ba em
Ngọc, Vân, và Ly đã ra công nấu cho mọi người nồi bún bò ngon ăn nhớ
đời. Chuyện cũ ngày xưa, chuyện mới ngày nay, chuyện bể dâu xứ
người, chuyện dài, chuyện ngắn cuối đời cũng theo những chai bia
trước mặt tôi mà bắt đầu ngả nghiêng trong mắt. Các câu chuyện vui,
buồn cũng trôi dài theo đêm muà hạ ở Atlanta, tôi trở về khách sạn
trong men say chếnh choáng với niềm vui hội ngộ cùng các bạn hôm nay
và những ngày sắp đến.
Ngày thứ tư (2-7-2014)
Anh Tang cho biết phần đông các anh em sẽ đến vào ngày mai. Tôi rời
khách sạn ghé rủ vợ chồng MX Đông và Tang đi ăn sáng và chạy lanh
quanh cho bà xã biết phố thị Atlanta. Chúng tôi trở về nhà Tang dùng
cơm tối và gặp MX Huyền PB/3 từ Ohio vừa ghé đến. Tôi đã có một ngày
vui và thoải mái.
Ngày thứ năm (3-7-2014)
Khung cửa sổ khách sạn đã loang ánh nắng ban mai hứa hẹn một ngày
đẹp và nóng. Bà xã giục tôi dậy để còn đi thăm một người quen ở một
thành phố khá xa Atlanta khoảng hơn một tiếng lái xe từ khách sạn
nơi tôi ở, để còn kịp trở về nhà MX Tang vì anh chị MX Hà Minh Công
sẽ đến chiều nay. Riêng Anh Chị Hà Minh Công đã cho tôi biết chỉ có
thể chung vui cùng anh chị em MX cho đến hết ngày thứ sáu mà thôi vì
phải bay đi Florida dự lễ ra trường cuả cô con gái út. Mới hôm nào
anh chị và các cháu còn ghé nhà tôi chơi mà nay cháu Jennie đã tốt
nghiệp với văn bằng “PH.D of Medical Science”. Thời gian qua mau
quá, những cháu bé ngày nào của các gia đình MX mà tôi có dịp tiếp
xúc nay đã thành công và thành tài thật không làm thẹn mặt anh em MX
chúng mình. Xin được chia xẻ niềm vui cùng gia đình anh chị MX Hà
Minh Công.
Anh Tang cho hay đoàn xe của Dallas gồm các cặp uyên ương MX Trình,
Kim Sơn, Đấu, Thọ, và Châu sẽ đến vào tối nay. Rồi NT Trương Công
Thông từ Seattle, Nguyễn Hữu Lạc từ Chicago, Huỳnh Thái Sơn từ
Arizona , Lê Hoàng Điệp, Huỳnh Mười từ Philadelphia, PA. Tấn Tài,
Giám từ Wyoming, Vương Minh Thạnh từ San Diego, Trương Lương từ
Maryland, Anh chị Chu Trọng Ngư từ Nam CA. v.v. Anh Tang còn nhờ tôi
đi đón MX Lưu Phúc từ Seattle vào khoảng 10:15 tối vì anh Tang phải
đi đón phu nhân của mình (Phu nhân anh Tang trở về nhà từ chuyến bay
Việt-Nam) sớm hơn chuyến bay của MX Lưu Phúc ở Seattle, nhưng cuối
cùng vì chuyến bay của chị Tang bị trễ nên các anh em đã cùng về nhà
chung với nhau, buổi gặp nhau ở phi trường thật vui không kể xiết
…..
Ngày thứ sáu (4-7-2014)
Cuộc vui đã thật sự bắt đầu cho các anh chị em MX chúng tôi. Ngay từ
buổi sáng, các PTMX đã có mặt bên nhiều cọp biển thân quen tại nhà
anh Tang. Ngôi nhà của anh tràn ngập tiếng cười đùa, chọc phá nhau.
Các phu nhân nhộn nhịp lăng xăng trong bếp để lo thức ăn cho các phu
quân mình. Khi nói đến điều này tôi thật không thể quên chị Diễm,
phu nhân của MX Phạm Phù Tang. Sau chuyến bay dài mệt mỏi từ Việt
Nam, chị đã làm việc không ngừng nghỉ từ nấu nưóng đến đưa rước mọi
người. Khi bà xã tôi khuyên chị nên nghỉ ngơi dưỡng sức một chút thì
chị trả lời :
- Chồng em đã đợi ngày này bốn năm rồi, nên dù có cực khổ thế nào em cũng chịu được không sao hết. Qua ĐH thì em sẽ nghỉ ngơi.
Những hiền nội MX chúng ta như thế
đó. Một lần nữa xin thành thật cám ơn những tấm chân tình của các
phu nhân đã dành cho các MX chúng ta trong những lần gặp gỡ.
Buổi trưa hôm đó chúng tôi được khoản đãi bánh xèo. Dưới cái nóng
gần 90 độ, chị Phan Đông và chị Diễm đã thay phiên nhau đứng đổ bánh
xèo ngoài trời. Bà xã tôi vì làm bếp chậm chạp nên xung phong đứng…
cầm dù!! Mới đầu thì cầm một cái, về sau có một phu nhân nào đó tìm
được thêm cây dù nữa nên chơi bạo, nàng cầm hai cái dù luôn. Nhìn
hình chụp với chị Đông và chị Diễm tôi thương đứt, ruột đứt gan!!
Một trong vài mẫu chuyện vui trong ngày hôm ấy đến bây giờ về đến nhà mỗi khi nhớ lại tôi còn bật cười. Số là Anh Hà Minh Công PB/1 sau khi chụp một số ảnh có đưa tôi coi. Thật là kỳ lạ, anh chỉ chụp những đôi bàn chân mang tất của một số anh em MX và bảo tôi:
- Hùng thấy không, bây giờ là gần 90 độ ngoài trời mà các vị này nhất định không cởi đôi tất mình ra dù là đang ngồi ở nhà xe của anh Tang đó !!!
Tôi bèn nói đùa với anh
- Anh xem có phải tất cả MX này là PB1/TQLC không? Có lẽ phần vì quá say mê đá banh trong mùa World Cup này, phần thì họ là cổ động viên nên cùng nhau làm điều này đấy.
Và đúng như thế, các vị này đều thuộc “Lôi Hỏa” PB1/TQLC. Chỉ tiếc lần này PB1/TQLC vĩnh viễn thiếu anh NT Đoàn Trọng Cảo, chắc từ trên cao nhìn xuống anh cũng phải phì cười với các thằng em mình. Thế là các PTMX/PB1 nhao nhao nói
- Đúng là tên Hùng này chơi xỏ tụi mình đó mà.
Cuộc vui kéo mãi đến trưa thì THT Phạm Cang cùng nhiều MX khác kéo đến tham dự. Tôi thấy có các MX như cựu và tân hội trưởng Houston MX Bé, Lưu Phán, cùng MX Hồ Dự v.v Thế là lại ồn ào, những chuyện vui buồn ngày cũ lại tiếp nối kéo dài như bất tận. ĐH 2014 chưa bắt đầu mà đã hứa hẹn cho mùa sau. Tôi hỏi MX Hồ Dự:
- Anh đã hứa với tôi là sẽ mang theo thịt “Rùa” cho chầu nhậu của ĐH năm nay, sao có nhớ mang theo không?
Thì phu nhân của anh đã đỡ lời cho
anh. Chị nói anh đã lôi hai con trong hồ lên rồi nhưng nhìn thấy
“các cháu” còn nhỏ quá nên không nỡ “xơi” tội nghiệp nên anh lại thả
xuống nuôi tiếp đợi ĐH Houston vậy !!!. Riêng anh Chị Truyền cặp
uyên ương phó nhòm này cũng đến chung vui và ghi lại nhiều hình ảnh
thật vui cuả ngày hôm ấy. Xin cám ơn anh chị Truyền.
Cuộc vui vẫn tiếp tục kéo dài cho đến cuối chiều… Anh THT Phạm Cang
và một số các anh em MX chia nhau về nhà HT Đoàn Văn Tịnh truởng ban
tổ chức ĐH. Trước khi các MX ra về, MX Tang chủ nhà còn ưu ái nói sẽ
tặng các MX 10 đồng để làm lộ phí qua nhà anh Tịnh, nhưng các MX đã
từ chối vì thấy các thùng bia của nhà MX Tang đã vơi gần cạn, cần
phải bổ sung cho tối nay. Riêng các PTMX vẫn còn ở lại nhà anh Tang
để tiếp tục cuộc vui và bàn thảo chương trình để giúp đỡ cho các
PTMX kém may mắn còn lại nơi quê nhà.
Trời đã về khuya nhưng các PTMX vẫn còn tiếp tục cuộc vui. Riêng các
phu nhân thì sau một ngày chu toàn cho các Cọp biển đều đã thấm mệt
nên xin phép trở về khách sạn nghỉ ngơi. Cuộc vui vì thế đành phải
tạm ngưng để sửa soạn cho ngày TĐH vào sáng sớm ngày mai trong khi
các PTMX không có vẻ gì muốn rời khỏi vị trí của mình. Cuối cùng thì
phu nhân MX Tang cũng đưa các anh chị em MX về lại khách sạn. Lúc
này chỉ còn tôi , anh Thông, Thạnh và Châu ở lại nhà anh Tang. Tôi
xin phép anh Tang và giã từ các MX để trở về khách sạn mình thì chị
Diễm phu nhân anh Tang rủ đi cùng chị để mang những chai nước lọc
đến khách sạn cho các anh chị MX uống . Đến nơi, sau khi giao xong
thì chị nói:
- Anh Hùng ơi! Em thấy anh Tang có vẻ còn lưu luyến chưa muốn các bạn mình về sớm tối nay, thôi thì anh và em đi mời các anh em trở lại tiếp tục cuộc vui nha. Bây giờ chỉ mới 11 giờ thôi mà.
Thế là hai anh em trở lại khách sạn đi từng phòng gõ cửa lôi lại được anh Trình, Phúc, v.v. . Thế là đám PTMX lại tiếp tục chai anh, chai em. Càng về khuya những câu chuyện ngày xưa cùng nhau ở những địa danh mù xa ngày nào của quê hương lại được nhắc đến. Anh Trình trong men rượu, say sưa kể lại chuyện tình của mình trong giai đoạn ngưng bắn khi anh đươc giao làm công tác dân sự vụ ở mảnh đất địa đầu đất nước làm anh em cười nghiêng ngã. Và cứ như thế những kỷ niệm ngày xưa lại như những thước phim rời chập chùng kéo về…Tôi trở về khách sạn mình đúng 3 giờ sáng trong cơn say hạnh phúc của những kỷ niệm thời mới lớn……..ngoài kia bầu trời vẫn rực sáng với những chùm hoa đăng tỏa sáng như chào đón ngày vui hội ngộ của anh em MX chúng tôi nhân ngày lễ Độc Lập Hoa Kỳ.
Ngày thứ bảy sáng TĐH (5-7-2014)
Mới 7 giờ sáng chuông điện thoại tôi đã reo vang. Tiếng Anh Tang hối
thúc tôi đến nhà anh tập họp để cùng nhau ra chỗ hẹn ngày TĐH. Khi
đến nhà anh Tang các anh em PTMX đã quân phục chỉnh tề chuẩn bị xuất
phát. Anh Ngư phó nhòm đã chuẩn bị ống kính để chụp hình lưu niệm
cho anh em PTMX, sau đó chia nhau ra xe di chuyển đến chỗ hẹn ngày
TĐH.
Như bao ĐH tôi đã góp mặt, các MX đã có mặt từ lâu, những màu áo rằn
đã chiếm đầy khoảng sân trước nhà hàng nơi các anh em MX sẽ họp mặt
ngày hôm nay. Những khuôn mặt quen thuộc qua bao lần gặp gỡ ở những
lần ĐH trước cũng đã thêm vài vết nhăn với mái tóc bạc mầu nhìn nhau
mà rưng rưng thương cảm.
Bên trong BTC ngày ĐH đã sửa soạn xong mọi thứ để sẵn sàng cho việc
hội thảo và bầu lại Tân THT và BCH tổng hội TQLC cho nhiệm kỳ
2014-2016. Buổi họp bầu lại THT-TQLCVN lần này đã diễn ra thật nhanh
chóng vì tất cả anh em MX hiện diện ngày hôm ấy, cùng những MX vắng
mặt đã lên các diễn đàn đồng tình lưu lại NT MX Phạm Cang thêm một
nhiệm kỳ để tiếp tục hoàn tất cuốn QS-TQLC-VN và trên tất cả là vì
chương trình giúp đỡ các thương binh MX bên nhà đang tiến triển thật
tốt đẹp.
Riêng ĐT Nguyễn Thành Trí TLP-SĐ-TQLC-VN, mặc dù sức khoẻ không được
tốt cho lắm ông vẫn cố gắng có mặt trong kỳ ĐH này khiến tất cả các
anh em cảm động về tình cảm mà ông đã dành cho các chiến hữu thuộc
cấp. Cuộc vui bên lề trong ngày hôm ấy, khi ĐT Nguyễn Thành Trí đi
đến các bàn anh em MX để thăm hỏi, MX Huỳnh Thái Sơn, Arizona có lẽ
vì quá xúc động lần đầu gặp ông nên đã thưa cùng ông “Kính thưa
Tr/Tá TLP”, và MX Nguyễn Châu, Dallas đã líu lời và “Kính
thưa Th/Tá TLP” trong phần giới thiệu sinh hoạt anh em MX ở
Dallas. Thế là anh em MX cứ trêu đùa hai MX này trong suốt buổi tiệc
TĐH vì cứ theo cái đà này ĐT/TLP kỳ tới chắc hẳn không dám tham dự
ĐH vì nếu ông có dịp gặp lại hai anh, chắc các anh giáng chức ông
thành Đại úy không chừng.
Buổi sáng TĐH diển ra trong bầu không khí ấm cúng thân tình. Anh THT
Phạm Cang cũng chia xẻ về tình hình anh emThương Binh chúng ta bên
nhà, và anh THT cũng khuyến khích anh chị em chúng ta vận động các
bạn bè thân hữu cùng chung sức nếu có thể, để giúp thêm các anh em
bên nhà. Trong dịp này vấn đề các hậu duệ TQLC cũng được đưa ra bàn
thảo, hy vọng trong tương lai TH sẽ có những lối đi thật tốt đẹp cho
các cháu. Sau đó buổi ăn trưa được khoản đãi do BTC-Atlanta tiếp đãi
nhưng tôi vì có chút việc nên phải trở về khách sạn cùng một số MX
để chuẩn bị cho đêm TĐH.
Đêm TĐH (5-7-2014)
Như các anh em MX đều biết, đêm TĐH mới là đêm vui thật sự của dân
MX chúng ta. Lại thật là hào hứng khi anh trưởng BTC Đoàn Văn Tịnh
tuyên bố “Free beers” cho tối hôm nay. Các MX lại có dịp đùa nghịch,
trêu nhau như trẻ thơ. Tôi đang lúng túng vì nếu mình lái xe về thì
làm sao có thể uống cùng đám bạn, ngồi trong bàn chị Chu Trọng Ngư
nhìn tôi với ánh mắt tội nghiệp. Chị nói với bà xã tôi:
- Thôi cô cho chú ấy uống để vui với bạn bè đi.
Cũng may bà xã MX Điệp đã cứu tôi.
Chị nói sẽ tình nguyện lái xe thay tôi tối hôm nay. Hú hồn! Cuộc vui
trôi theo tiếng cười, theo những tiếng hát tình nguyện của các MX và
các phu nhân MX. Lần đi nào tôi cũng may mắn gặp lại những người bạn
dễ thương, như MX Nguyễn Kim Sơn. Lần đầu ở ĐH Dallas (2011) tôi đã
đến thăm anh khi anh vừa giải phẫu tim về . Lần này gặp lại anh sau
ba năm, trông thật khỏe mạnh. Anh đi cùng phu nhân, chị thật dễ
thương và xinh xắn như một búp bê Nhật Bản. Vừa gặp nhau, chị và bà
xã tôi đã quý mến, quyến luyến không rời.
Đang vui tôi chợt thấy NT Trương Công Thông ngồi chung bàn tôi có vẻ
khó thở và tay cứ vuốt vuốt ngực trái của mình. Tôi thật sự lo hỏi:
- Anh có nên ra ngoài một chút cho thoáng không?
Anh bảo:
- Không sao đâu, thỉnh thoảng tim anh vẫn như thế
Chị Diễm phu nhân anh Tang cuối cùng tìm được chai dầu xanh cho anh dùng nên anh cũng khá dần. Bà xã tôi lo lắng hỏi:
- Sao các anh MX thường đau gan, rồi bịnh phổi và đau tim như thế ?
Tôi nói cùng bà xã mình nữa đùa, nữa thật:
- Cưng đã thấy anh và các bạn anh uống bia, rượu như thế nào rồi, thì làm sao không dễ đau gan. Thuốc lá miễn bàn, thế thì phổi nào chịu cho thấu. Còn quả tim…thì tên nào ít nhất cũng chứa ba bốn cô thì đau có gì là lạ?.....Riêng anh thì có thể đau phổi, hay đau gan chứ cái khoản đau tim thì chắc chắn là không vì anh vừa xấu trai, và vô duyên nên ngày xưa trong đơn vị chẳng có cô nào thèm cả. Cưng cứ nhìn anh Đỗ Hữu châu, anh Phạm phù Tang, anh Nguyễn Kim Sơn hoặc anh Thông thì biết ngay anh nào giờ này cũng mang chứng đau tim cả.
Bà xã tôi cười thật tình tứ và tin
lời tôi ngay. Buổi tối TĐH anh em MX chia tay ra về mà vẫn còn luyến
tiếc hẹn gặp lại nhau vào ngày mai của ngày ĐH-TQLC-VN 2014. Lúc ra
về như đã hứa, phu nhân MX Điệp chở tôi cùng bà xã, dưới sự chỉ dẫn
của MX Phạm Phù Tang thay cho GPS !!! Tôi thì đã thấm rượu, MX Tang
thì chắc cũng không tỉnh hơn tôi thế là dưới sự chỉ dẫn của anh
Tang, sau khi chị Điệp thắng gấp xe hai hay ba lần gì đó tôi đã tỉnh
hẳn cơn say!! Và không hiểu có phép mầu nào mà tôi và bà xã đã về
khách sạn bình an tối hôm đó !!!
Ngày (6-7-2014)
Các anh chị em MX một số vào buổi sáng sớm đã tụ họp ở nhà MX Phạm
phù Tang ăn sáng rồi cùng nhau đi thăm cơ sở truyền thông CNN. Riêng
bà xã tôi cùng phu nhân Phan Đông và chị Diễm ở nhà lo buổi ăn sáng
vào ngày mai trước khi các anh chị em MX rời Atlanta.
Mượn bài viết này một lần nữa tôi xin thay mặt các anh em PTMX gửi
lời cám ơn chân thành đến chị Phan Đông và chị Diễm đã thật chu đáo
trong việc đón tiếp các MX nói chung, và các PTMX nói riêng trong
những ngày ở nhà MX Phạm Phù Tang tại ĐH-TQLC-VN ATLANTA. Tấm chân
tình của các chị đã tạo cho các anh em chúng tôi có nhiều kỷ niệm
với nhau để sau khi chia tay còn một chút gì để nhớ, để thương.
Đêm ĐH-TQLC-VN 2014 Atlanta.
Buồi chiều xuống dần tôi và bà xã đến nơi tổ chức ĐH khoảng 5:30
chiều nhưng cái nóng vẫn chẳng dịu bớt tí nào. Lúc này anh em MX và
các phu nhân đã đến khá đông bên ngoài nơi tổ chức ĐH, tôi nhận thấy
các màu nón đỏ, nâu xen lẫn các màu áo trận của các đơn vị bạn, và
những màu áo dạ hội cuả các phu nhân tạo thành những màu sắc thật
đẹp mắt lung linh trong cơn nắng hạ.
Buớc vào bên trong thì gặp các phu nhân của BTC. Các phu nhân thướt
tha trong những chiếc áo dài màu xanh lá rừng xinh đẹp.Tôi chưa kịp
mở máy nịnh đầm theo truyền thống Cọp Biển, thì THT Phạm Cang phóng
tới, anh nói:
- Hùng ơi anh nhờ bà xã em ngồi thu tiền yểm trợ TPB cho Tổng hội, và em tìm gặp Ngôn nhớ nhắc Ngôn nói việc đóng góp cho TPB luôn nha.
Thế mà lại hay, tôi được tự do lang
thang chụp hình và nói chuyện với các bạn bè vì không phải escort bà
xã. Trước khi dạ tiệc bắt đầu anh chị em MX cùng nhau ra trước sân
để phó nhòm Truyền và anh Chu Trọng Ngư chụp hình lưu niệm ghi lại
những ngày vui ngắn ngủi của đại gia đình MX tại Atlanta, Ga.
Buổi dạ tiệc cho ĐH-TQLC-VN tại Atlanta Ga. bắt đầu với MX Trần
Trung Ngôn vẫn giọng nói hào hùng nhưng thật quyến rủ, đã thành công
qua nhiều lần hướng dẫn chương trình ĐH-TQLC-VN và lần này cũng
không ngoại lệ. Hôm nay toán quốc quân kỳ, tuy MX Nguyễn Phục Hưng
với thời gian thật ngắn ngủi để tập dượt và bàn giao lại cho MX Bùi
Bồn điều khiển, nhưng vẫn nhịp nhàng và trang nghiêm trong buổi lễ.
Tiếp nối là phần tưởng niệm anh linh các MX và các chiến sĩ QLVNCH
đã vị quốc vong thân với khói hương nghi ngút làm chúng ta không
khỏi bùi ngùi nhớ đến những bạn bè, chiến hữu một thời ngang dọc xa
xưa không còn hiện hữu.
Dịp này ĐT-TLP SĐ-TQLC-VN cũng ngỏ lời chào mừng ĐH-Atlanta 2014
cùng các anh chị em MX khắp nơi về dự và toàn thể các quan khách
hiện diện, ĐT-TLP cũng chia xẻ những trăn trở của ông và cũng là hầu
hết trong chúng ta, về hiện tình nơi quê nhà và mong tất cả anh chị
em MX chúng ta hãy làm tất cả những gì có thể để giúp đất nước sớm
tự do và không lọt vào tay ngoại bang. Kế tiếp anh THT Phạm Cang với
lời ngỏ, ngắn gọn, cám ơn các chiến hữu MX đã tín nhiệm và giúp đỡ
anh cùng BCH-TH chu toàn nhiệm vụ mà anh em MX đã giao phó. Sau đó
phu nhân cố Th/tướng Bùi Thế Lân TL-SĐ-TQLC-VN đã lên trao số tiền
4,000 USD cho anh THT để giúp các thương binh TQLC bên nhà vì đó
cũng là ước nguyện của TL trước khi ông vĩnh viễn rời chúng ta vào
năm 2013 vừa qua.
Không khí ĐH thật sinh động, và oà vỡ khi các MX cùng toàn thể các
anh em quân cán chính cùng nhau đứng trong hội trường đồng ca bài “Cờ
Bay” và “Lục Quân Việt Nam”. Riêng MX Đặng Vi vẫn xuất
sắc và thấm sâu vào lòng anh em MX với bài “Người lính già”
như anh đã từng trình bày ờ ĐH 2013 ở Nam CA.
Trong hội trường không khí vẫn âm ỉ nóng. Tôi sực nhớ lối vào hội
trường ngay chỗ ban tiếp tân có những thùng quạt, tôi bèn đến lôi ra
một số quạt đem về bàn nơi tôi đang ngồi và nhờ bà xã quạt cho mình,
vì người tôi ướt đẫm mồ hôi. Thoạt đầu các MX ngồi cùng bàn cứ trêu
tôi “Tên này có bà xã cưng thế”, nhưng chỉ trong thoáng chốc
sau đó thì các phu nhân MX này cũng đã làm theo vì nhìn mặt các phu
quân mình mồ hôi cứ lăn dài trên mặt. Như thế có ngừng đâu, một lát
sau, tôi nhìn thấy mặt hiền nội mình cũng không khá, trong tương lai
gần chắc son phấn cũng tả tơi, thế là “Em ơi đừng giận anh hầu
quạt cho” và cứ thế Anh-Em thay nhau mà quạt, riêng bà xã tôi
thì nói:
- Bây giờ em càng thương anh vô cùng, và hiểu rõ thêm những gì về cái nóng như nung người mà nhà văn Phan Nhật Nam diễn tả khi nói về “Mùa hè đỏ lửa” !!!
Nhìn qua bên anh THT thấy anh cũng có vẻ “khó thở” nên tôi sang hỏi:
- Anh Cang và ĐT-TLP có mệt không ? để em kiếm hai cái quạt về cho anh và ĐT-TLP nha?
Thế là tôi lại đi lôi thêm hai cái quạt về cho anh THT và ĐT-TLP!!! Tôi đùa với anh Cang:
- Nghe nói để kiếm thêm phần quà cho TPB bên nhà nên BTC tiết kiệm máy lạnh và bán quạt gây quỹ TPB, hai cái quạt là em mua tặng cho anh và đại bàng Tango đó …
Lúc này chương trình đang đến phần
văn nghệ giúp vui, nên tôi đang mơ có “em” ca sĩ nào lên hát giùm
tôi “Tháng 7 trời mưa” hay “Lạnh trọn đêm mưa” thì
tuyệt, vì “trời không mưa tôi cũng lạy trời mưa”.
Tôi và bà xã rời ĐH hơi sớm để chuẩn bị ngày về lại Oregon hôm sau,
ra đến cửa thì gặp ĐT-TLP và tân hội trưởng Houston Lưu Phán, chào
từ giã hai vị và hẹn gặp nhau năm sau ở Houston và chúc ĐB-Tango có
những ngày vui và nhiều sức khỏe .
Cuối mùa ĐH-Atlanta 2014
(7-7-2014)
Thu xếp mọi thứ vợ chồng tôi trả khách sạn sớm để đến nhà anh Phạm
Phù Tang chào từ giã và cám ơn anh chị Tang-Diễm cũng như chia tay
với các MX. Nhưng khi đến nhà anh Tang thì được biết phái đoàn
Dallas gồm anh chị Trình, Đấu, Kim Sơn, Châu, Thọ, Huyền v.v. đã rời
nhà anh Tang. Chị Diễm đã chu đáo khi gói mang theo nước và phần cơm
tấm cho mọi người đi đường. Trong nhà bây giờ chỉ còn lại NT Trương
Công Thông về Seattle, Huỳnh Thái Sơn về Arizona hai người cùng về
chuyến bay 5 giờ chiều nay. Riêng anh chị MX Phan Đông sẽ về Ohio
bằng xe, đang chờ vợ chồng tôi đến để từ giã. Chúng tôi, những PTMX
còn lại đã dùng cơm tấm trước khi chia tay. Ngày mai sự yên tĩnh sẽ
được trả lại cho căn nhà xinh xắn của chủ nhân. Diễm nhìn ra cửa sổ
rồi thảng thốt kêu lên:
- Trời ơi! Hôm nay anh chị về nên Atlanta mưa
Tôi ngạc nhiên nhìn ra ngoài. Thật vậy, ngoài trời đang lất phất mưa. Cơn mưa hạ hiếm hoi của Atlanta, tiếng chị Diễm vang lên:
- Các anh sắp đi hết rồi, biết bao giờ các anh mới có dịp về lại Atlanta, tụi em buồn biết mấy.
Nỗi buồn dâng lên trong tôi và có lẽ
vì thế mà cơn mưa hạ đã về …?
MX Nguyễn Đức Hùng
ĐH-2014 Atlanta
Cách sử dụng "I"
và"Y"...
Cải cách tiếng Việt
Dấu "hỏi
& ngã" trong
tiếng Việt
Luật dấu hỏi & ngã
Gạch nối trong
tiếng Việt
Xưng hô tiếng
Việt...
Cuộc trò
chuyện bất ngờ
Thư Hậu phương
Nhắc chuyện xưa
Một chuyến đi Oklahoma
Thăm lại
“Mái Nhà” xưa
Hãy kể cho tôi
nghe
Young Marines trong ngày Tưởng Niệm 30/04/17
Trận QT 72 của Lữ Đoàn 258 TQLC
Sớ Táo Quân
TQLC - Đinh Dậu 2017
Đọc "Chặng Đường Nối Tiếp"
NT Nguyễn
Thành Yên
NT Hoàng Lãm
Cái chào của Niên
Trưởng
Chuyến
tản
thương cuối cùng
Tháng Ba chôn súng
Các NT TQLC
TQLC mà bà
không biết sao?
Người
Y-Tá chiến trường
Thôi ! Mình
về Linh Xuân Thôn, đi em !
Một thời để nhớ
Tìm cha
Biệt đội Sóng Thần
Lão lượm “Ve Chai”
Trâu Điên Và Cố Vấn
Mỹ... Muộn Vẫn Phải Nói...
Trâu
Điên and Cố vấn Reunion 46 years later (1969-2015)
Trung đội 2 Tiểu Đoàn 7 TQLC và những ngày cuối cùng
Quận
Trưởng Quận Triệu Phong, Quảng Trị - Chuẩn Úy Lê Đình Lời
Người lính tiên
phuông
Anh hùng bất tử
40 Năm tỵ nạn... Nhìn lại
đoạn đường
Người
Pháo Thủ TQLC trong cuộc chiến 1972
Mùa
Football năm nay sẽ không còn...
Đoàn 76 tù binh
Những con
Quạ Đen trên nóc nhà xác
Mảnh đời tị nan tại Đức
Người lính già không bao giờ chết
Cơn mưa hạ Atlanta
2014
Cánh Đại Bàng còn lại
giữa vùng trời TQLC
Vui buồn đời
lính -Tình đồng đội
Nghĩa cử cao quý
Rũ áo thênh thang
30-4 những
giờ phút sau cùng của một người Trung đội trưởng TQLC
Người Việt Viết
Tiếng Việt. "Người Giệc Giết" Tiếng Việt
Chỉ còn là kỷ niệm
Chuyện về
cột cờ đầu tiên tại Little Saigon
Nhớ Chú Cảo
Chúc mừng Trường Can
Chuyện ngày xưa…thật xưa
Viết cho con gái Cao
Xuân Huy
Những ngày vui ở
Nam Cali
Dòng sông êm đềm
Điệp khúc buồn
Cháu Ông Nội, Tội
Bà Ngoại!
Nợ Mẹ hai tiếng
yêu thương
Nỗi buồn tháng Tư
Cuộc hội ngộ của Sĩ
Quan TQLC/VNCH và em bé gái mà Ông đã cứu 41 năm trước...
Những cái chết
thầm lặng
Dục Mỹ, lò luyện thép
Người hát rong
nhạc vàng
Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào
Nụ cười xinh
Những ngày xưa thân ái
Quê hương bỏ lại
Biển vẫn đợi chờ
Buồn vui Đại Hội 2012
tại Oregon
Kỷ Niệm Ngày QL.VNCH.
19/6 - Người lính Việt Nam Cộng Hòa sau 37 năm nhìn lại...
Nỗi lòng người
lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong
Khóc bạn
Người Lính TQLC bên
bờ Bến Hải
Ông Cháu tựa má đầu
Mùa xuân trên
đỉnh Torkham
Chiến thắng đầu Xuân
Một thời để yêu, một
thời để nhớ
Tuổi 70… Chán mớ đời!
Chút ân tình rất đỗi
mong manh
Người còn nhớ
hay người đã quên
Cao Xuân Huy -
Chuyện chưa ai kể
Nhớ về Cao Xuân Huy
“Tháng Ba gãy súng”
Chút ánh nắng mặt trời trong mùa thu Oregon
Dòng sông tuổi
nhỏ
Vui buồn đời
lính 1 -
2 - 3
- 4 -
5
Dòng
thời gian và những âm giai của một người lính TQLC
Huyền
thoại chiến sĩ Mũ Xanh
Cuộc chiến
không dừng ở đây
Nỗi lòng
biết ngỏ cùng ai?
Chiêu hồn Quái
Điễu
Thiên
hùng ca dựng một ngọn cờ
Thuận
An, hành quân triệt thoái
Thư tình viết muộn
Người lính miền Nam
Thăm lại Quảng
Trị – Khe Sanh & chiến sĩ vô danh
Hãy thắp cho
anh một ngọn đèn
Tôi đi lính...
Giờ phúc
sau cùng của người Trung Đội Trưởng
Đôi bờ chiến tuyến
Cuộc gặp gỡ kỳ diệu
Thoáng nhớ ngậm ngùi
Mối tình Sơn Khê
Hai anh em tên Cờ,
họ Việt Nam Cộng Hòa
Hạt bụi vĩ đại
Thư Khu Bưu Chính (KBC)
Hai hình ảnh, một
cuộc đời
Vé Đây! Vé Đây!
Tháng
Ba buồn thiu, tháng Tư gãy súng
Bà Mẹ
Quê
Ôm M60, M79 đánh ghen
Nghe Nhạc
Trang Thủy