Page 174 - DSST2020
P. 174
170
- Phải Mi Mi đây không ? - Em và các con cũng khoẻ luôn chứ ? Em
nhận thư anh baó cho biết về Nam lúc nào ?
Ngọc đứng lên, xoa đầu con, nước mắt nàng
chạy vòng quanh, gật đầu : - Em nhận được mảnh giấy nhỏ mà anh viết
vội mấy giòng nhờ người phục vụ trên xe lửa
- Con gái đấy anh ạ. Anh thấy nó lớn không chuyển đấy. Tội nghiệp lắm anh ạ, họ rất tử
? Lúc trưa, nó đi đâu ra ngoài chơi, khi vào tế. Ngày hôm sau là họ mang đến nhà đưa
nó nói với em rằng có một ông nào đó kỳ cục cho em rồi. Sau đó, anh gửi thư về độ một
lắm, cứ đứng chống cuốc nhìn nó không tuần thì em nhận được. Sợ anh trông, em định
chớp mắt. Hồi nãy, khi anh vừa bước vào, nó lên thăm anh từ mấy bữa trước nhưng em thu
chỉ ngay anh rồi nói với em rằng chính cái xếp không kịp. Hai đứa nhỏ, nhất là Mi Mi
ông mặc bộ đồ xanh đứng kia đó mẹ. Em bảo ngày nào cũng hỏi em ngày mai đi thăm ba
nó, ông ấy chính là ba con đấy.
chưa mẹ.
Vinh ngồi xuống đối diện vợ, kéo Mi Mi Vinh thở dài, nhìn hai đứa con chàng.
vào lòng :
Chúng nó đã lớn, không còn cái hình ảnh bé
- Lúc trưa ba nhìn con, con có biết là ba tí như lúc chàng ra đi cách đó 7 năm nữa.
không ? Trời, mới đó mà đã 7 năm rồi. Sống trong tù,
Vinh không hề có một ý thức gì về thời gian,
- Dạ không. Lúc này, Vinh mới quay sang dù có trải qua một triệu ngày cũng thế thôi.
cậu con trai của chàng. Nó không khóc Ngày nào cũng như ngày nào, tầm mắt vẫn
nhưng nét vẫn nhìn mãi một khung cảnh quen thuộc :
mặt buồn buồn. Vinh hỏi con : con đường từ cổng trại đến nhà lô, hai hàng
cây bên đường vẫn không thấy lớn lên, vẫn
- Con có khoẻ không ? Con có nhớ ba không căn phòng giam chật hẹp, vẫn ngọn đồi ở
? phía trước, tất cả như đứng nguyên, không xê
dịch đổi thay đã gây cho Vinh cái cảm tưởng
Cu cậu nói rất nhỏ nhẹ :
trái đất đã ngừng quay. Chàng đâu có cái gì
- Dạ nhớ. Hồi mẹ đi ra Bắc thăm ba, con xin làm mốc để nhận biết thời gian trôi qua. Chỉ
đi theo mà mẹ không cho. đến khi nhìn thấy lại hai đứa con chàng, Vinh
mới cảm nhận được một cách rõ ràng là thời
Vinh dặn con : gian chàng ở trong tù đã quá lâu.
- Ở nhà con phụ giúp mẹ, săn sóc em và cố Như muốn níu keó lại những phút giây cận
gắng học giỏi nhé.Vinh chưa kịp hỏi được vợ kề với vợ con lâu hơn, Vinh đã xoay qua
câu nào mà chỉ loay hoay với hai đứa con xoay lại, hỏi Ngọc một câu, nàng chưa trả lời
chàng. Vinh nhận thấy cả cả Ngọc lẫn hai hết ý thì chàng đã hỏi câu khác, rồi hỏi con
đưa con chàng đều gầy, nhất là Mi Mi. Chàng trai, hỏi con gái như thể nếu không hỏi được
hỏi Ngọc : thì chẳng bao giờ có dịp để hỏi nữa. Ngọc
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020