Page 171 - DSST2020
P. 171
167
vợ và hai đưá con chàng xa cách lâu ngày át Lam chạy thẳng đến đậu ở nhà khách thì chắc
hẳn đi sự bực bội và khó chịu vì ông bạn chẳng có ai biết được mình có thân nhân đến
cùng bị còng tay vào với Vinh không biết đã thăm. Đó chẳng qua là nhờ chiếc xe Lam chở
ăn phải cái gì mà đi vệ sinh liên miên. Trên quá đông người mà con đường đất dẫn đến
đường về Nam, lúc xe lửa chạy qua Đông nhà khách lại gập ghềnh, loang lỗ nên một số
Hà, Quảng Trị, nhìn lại quang cảnh chiến người phải xuống xe đi bộ tà tà cho khoẻ cái
trường năm xưa mà Vinh đã tham dự một thân. Khốn khổ thay nếu có người tù nào
thời gian dài lúc đơn vị hành quân tại đây, nhận ra được thân nhân của mình trong giây
lòng Vinh lại nhói lên với những kỷ niệm cũ. phút ấy thì cũng đành nhìn nhau thôi, cùng
Hồi còn đi học, có lần Vinh đã mơ ước làm lắm là làm một dấu hiệu gì đó rất kín đáo để
sao có dịp đi xe lửa từ Nam ra Bắc hay ngược nhận biết nhau chứ đám tù không được phép
lại. Lúc bấy giờ, chàng nghĩ chuyện ấy khó nói chuyện với người thân của mình. Vinh
mà thành tựu được. Thế nhưng, có ai ngờ đâu quan sát thấy người có được niềm hạnh phúc
mong ước ấy đã thành sự thật. Chàng đi xe biết trước thân nhân đến thăm, buổi trưa hôm
lửa từ Bắc vào Nam, tuy có khác một chút là ấy anh ta sung sướng ra mặt. Anh ta sẽ chuẩn
hai tay bị còng và là bị giải đi chứ không phải bị những điều cần phải làm như soạn sẵn vài
đi với tư cách một người khách du lịch. cái giỏ lát trống, lựa bộ quần áo tươm tất nhất
để mặc-thường là bộ đồ vải xanh do trại cấp
Vinh được đưa về trại Xuân Lộc ở Gia phát-, tắm rửa sạch sẽ và hẳn nhiên là phải
Rai, Long Khánh. Sau mấy ngày ổn định nơi soạn sẵn trong đầu những câu hỏi, những
ăn chốn ở, tổ chức “biên chế” thành các đội điều dặn dò người nhà vv...Anh ta sẽ không
lao động để chuyên trồng có mỗi một thứ là phải thắc mắc, quan tâm gì đến buổi lao động
bắp, Vinh được viết thư thông báo cho thân chiều, sẽ từ tốn, chậm rãi ăn cơm ngồi chờ
nhân lên thăm. Đã một tháng trôi qua, kể từ nhân viên trên “nhà văn hoá” đến từng dãy
ngày vào Nam, Vinh nhận được thư vợ cho phòng thông báo anh ta sẽ được ra thăm thân
hay sẽ đem hai con lên thăm nhưng không nhân vào đợt nào, từ mấy giờ đến mấy giờ...
nói rõ ngày nào. Cha mẹ, vợ con, người thân
của đám tù mới đưa về Nam cùng đợt với Vinh hy vọng là khi Ngọc lên đây thăm
chàng đã lác đác đến thăm chồng con của họ. chàng, nàng cũng sẽ xuống xe Lam đi bộ vào
Vinh được “biên chế” về một đội trồng bắp nhà khách để chàng có thể dễ nhận thấy. Mặt
chịu trách nhiệm các khu đất bao quanh nhà khác, Vinh cũng lo ngại tên cán bộ quản giáo
khách dành cho thân nhân đến thăm nuôi. đổi ý, bắt đội chàng cuốc đám đất ở phía sau
Nhờ ở trong đội phụ trách khu vực này mà nhà khách thì hỏng chuyện hết trơn. Chàng
một vài người bạn của Vinh đã có thể nhận sẽ không thể nào có cơ hội rất sung sướng
ra được người nhà của mình lên thăm cũng biết trước được vợ con lên thăm như một số
như biết trước rằng buổi chiều hôm ấy sẽ người vừa qua. Hơn tuần qua, quá nửa bạn tù
được nghỉ lao động để ra nhà khách gặp thân trong đội của Vinh đã được thân nhân đến
nhân. Thật ra, nếu tất cả hành khách (thân thăm rồi mà chàng thì chưa có cái hạnh phúc
nhân đi thăm tù) đều ngồi yên trên chiếc xe được nghỉ lao động một buổi chiều để ra nhà
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020