Page 178 - DSST2020
P. 178

174


                    -Cám ơn bác. Huấn có vẻ xúc động              Thái Học. Vào thời kỳ chiến tranh đang lên
                    Tôi  ngồi  lặng  yên  theo  dõi  câu          cao điểm nầy, khắp nơi trong thành phố tràn
             chuyện  của  Huấn,  tôi  thấy  ngậm  ngùi  và        ngập những màu áo lính của các binh chủng,
             thông cảm  cho hoàn cảnh cô đơn tội nghiệp           những người lính xa nhà thường tìm khuây
             của anh.                                             khỏa nỗi ưu tư, khắc khoải bằng tiếng nhạc
                    Sau  bữa  cơm  ba  mẹ  Thanh  vào             lời  ca,  bằng  chai  bia  đắng  hay  ly  cà  phê

             phòng  nghỉ  ngơi  chỉ  còn  bốn  người  trẻ         thơm  ngát  nồng  nàn.  Những  bài  tình  ca
             chúng tôi ngồi trò chuyện cùng nhau. Anh             chinh chiến sao buồn lê thê, ray rứt. Tôi cảm
             Huấn có khiếu về ăn nói nên câu chuyện của           thấy thương và mến phục những người trai
             anh  dễ  lôi  cuốn  người  nghe.  Anh  kể  về        của thế hệ hôm nay đã lăn mình vào cuộc
             những  người  bạn  đã  ngã  gục  ngoài  chiến        chiến vì lý tưởng tự do dân tộc, họ bỏ lại sau
             trường,  những  trận  đánh  ác  liệt  đầy  dũng      lưng tất cả: người quen, người yêu và những

             cảm và kiêu hãnh, những người bạn được               kỷ niệm thân ái ngọt ngào. Đôi mắt Huấn
             đặt  cách  lên  lon  ngoài  mặt  trận,  những        trông thật buồn, anh như chìm đắm, như thả
             chuyện xảy ra trong đơn vị anh. Có một câu           hồn theo từng lời hát của người ca sĩ:
             chuyện khá đặc biệt làm tôi và Thanh nhìn
             nhau mỉm cười tâm đắc. Đó là chuyện của              “... Qua ngày đó tôi nghe người nói anh lên
             anh trung sĩ tên Lễ cùng đơn vị với Huấn:            đường xa thật rồi. Tôi buồn nhớ tim đau rạn
             anh Lễ để ý thương thầm một cô thợ may               vỡ ôi thương anh thương nhất đời.
             nơi  anh  đóng  quân.  Cô  gái  nầy  rất  đẹp        … Từ ngày xa nhau chinh chiến đưa anh đi

             nhưng hơi kiêu kỳ, từng tuyên bố chỉ lấy sĩ          về đâu? Vai súng từng đêm nắng mưa Khe
             quan chớ “ cánh gà” thì cô không bao giờ để          Sanh rừng sâu. Người thân ai cũng nhắc tên
             mắt đến. Không biết vì quá si mê cô hay              anh  trong  thương  yêu,  biết  giờ  anh  chốn
             muốn chọc ghẹo cô mà anh Lễ đã lén mượn              nao?” **
             cặp lon trung úy của Huấn mang vào mỗi
             khi đi qua, lại nhà cô. Lễ đẹp trai, lịch thiệp,            Tôi kéo Huấn về thực tại:

             dễ mến nên cô gái kia cũng xiêu lòng và kết                 -Anh Huấn thích nghe nhạc lính sao
             quả là họ lấy nhau dù sau nầy cô biết được                  -Phải, vì hầu hết những bản nhạc đó
             sự thật. Huấn đã chiếm được cảm tình của             nói lên tâm trạng của tụi tôi.
             tôi và Thanh qua từng câu chuyện vui, buồn                  Tôi nói bâng quơ như chỉ để chính
             hay dí dỏm. Tôi thấy mình có nhiều thiện             mình nghe:
             cảm  hơn  với  người  con  trai  mới  lần  đầu              -Chúng ta là những người bất hạnh
             quen biết nầy.                                       đã lớn lên trong cảnh đất nước như thế nầy.
                                                                  Anh Tính chợt nhìn ra ngoài và nói:
                    Lần thứ nhì tôi gặp lại anh là lúc bộ                -Tụi  mình ngồi đây đã lâu rồi, đã
             ba Tính, Huấn và Đan Thanh đi ngoài phố.             đến lúc phải về thôi.
             Anh Tính mời tôi nhập bọn và cùng vào một                   Tôi chia tay với các anh, Huấn nhìn
             quán  cà  phê  ca  nhạc  trên  đường  Nguyễn         tôi thân thiết:


             _______________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020
   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182   183