Page 168 - DSST2020
P. 168
164
em, họ đã bắt đầu tập trung bọn em lại để ở đó không. Anh không biết chứ hàng xóm
“lên lớp” rồi. quanh đây họ cứ tưởng em là vợ bé của anh
không hà. Còn bây giờ thì sau khi anh đi học
Vinh hỏi :
tập trở về, em biết chắc một điều là sẽ không
- Học tập cái gì ? còn cảnh anh đi xa nhà nữa. Vợ chồng mình
sẽ làm lại cuộc đời, người ta sao thì mình
- Chính sách và đường lối của “chính quyền vậy, miễn là trời cho còn sống là tốt rồi.
cách mạng”. Em nghe mà chẳng hiểu cái gì
hết. Họ muốn nói cái gì thì nói. Họ là những Vinh nhận thấy điều vợ chàng vừa nói rất
người vừa được ăn vừa được nói lại còn gói có lý. Chàng không còn bị cột chặt vào cuộc
mang về mà. Mệt nhất là phải ngồi để nghe đời quân ngũ nữa, kẻ thù đã bắt chàng giải
thảo luận anh ạ. Sao mà căng thẳng quá. ngũ một cách ngang xương. Chàng không
Đúng là đổi đời. Em nhìn vào mắt mọi người, thể hình dung ra được đời sống của mình
ai cũng lộ vẻ lo sợ và bất an. trong những năm tháng tới ra sao nhưng
chàng biết chắc có một điều như Ngọc đã nói
Vinh trầm ngâm : là, khi “học tập” trở về, chàng sẽ mãi mãi ở
- Dĩ nhiên họ đâu có lơ cho bọn anh bên cạnh vợ con, sống cuộc đời của một
được.Vấn đề là sẽ đi “học tập” như thế nào người dân bình thường, gạt sang một bên
đây. những mộng ước...Và Vinh đã “đau khổ một
cách bình tĩnh” để vào buổi trưa của một
Ngọc nói như tâm sự với chồng : ngày giữa tháng 5/75, chàng từ giã vợ con
chui đầu vào “điạ ngục trần gian” ngay trên
- Em biết anh buồn và lo. Coi như mất tất cả
nhưng có biết bao người cùng cảnh ngộ chứ chính quê hương chàng.
riêng gì gia đình mình. Em thấy đau đớn một * * *
điều là anh đã hy sinh quá nhiều để rồi cuối
cùng không được gì hết. Còn đối với em thì Vinh lặn ngụp trong cái điạ ngục trần
em nói thật, em thấy có cái “được” và cái gian ấy đã 7 năm, đi qua nhiều trại tập trung
“mất”. từ Nam ra Bắc. Ngay năm đầu tiên lúc Vinh
còn bị giam giữ tại trại Suối Máu Biên Hoà,
Vinh ngạc nhiên : chàng đã hiểu dứt khoát rằng không thể nào
có cái chuyện 6 tháng hay một năm sẽ được
- Em “được” cái gì ?
trở về. Vinh nghĩ có lẽ mọi người chung số
- Anh thử nghĩ xem, từ ngày lấy nhau, có bao phận đều có cái ý nghĩ “hối hận” như chàng
giờ anh về với em và con được 7 ngày đâu. là nếu biết trước như thế thì thà chết chứ
Anh chỉ là một cái bóng trong căn nhà này. không ai “tự nguyện” đi ở tù cả. Vinh thấy
Nhiều lúc em có cảm tưởng anh như thể là thật khôi hài, có lẽ đây là lần đầu tiên, tại một
một người thợ săn, lâu lâu ghé về thăm chỗ quốc gia trên trái đất này đã có một số lượng
đặt bẫy, coi cái bẫy và mấy con mồi có còn người tình nguyện vào tù đông đảo đến vậy.
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020