Page 260 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 260
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
giờ làm việc, xuống rạch xúc ốc, may mắn được thêm vài con cá nhỏ, sau đó tới nhà bếp xin nước
uống trong chảo nóng, đem về chổ ngủ, bỏ tất cả vào đề ăn tái. Một ngày vui có chất đạm bồi bổ
cho cơ thể. Chiều ngày hôm sau lúc trở về chổ ngủ, tất cả rổ rá và những gì có thể giúp người tù
kiếm thêm thức ăn đều bị tịch thu và thiêu hủy.
Bộ đội giữ tù thỉnh thoảng ném Beta, lựu đạn của Trung cộng xuống rạch để giết cá, họ dùng mùng
kéo bắt hết một đoạn dài. Vài hôm sau, một anh tù vớt được con cá ươn, anh mừng rỡ dấu đem
về chổ ở thì có lệnh mang cá lên “khung” (nhà chỉ huy của trại tù) trình diện. Bộ đội bắt anh phải
nuốt sống hết con cá đó rồi mới cho trở về. Tội nghiệp bạn bè đã giúp anh ói ra hết pha lẫn ít mật
xanh. Thường vớt được cá chết, người tù đem nướng chín, tuy thịt có mùi, nhưng cũng tạm có
miếng ăn và không thấy ai bị phản ứng nào của bộ tiêu hóa cả.
Một buổi họp phổ biến cách chặt hạ cây như gốc không cao quá 5 phân, kỷ thuật định hướng cho
cây ngã, chặt mở miệng, la lớn báo cho mọi người chú ý trước khi chặt dứt gáy, băm trụi cành lá
sau khi cây nằm trên đất. Rừng Thanh Hóa đặc biệt có Lim một loại gỗ có lõi thật cứng và nặng,
thêm vào đó Trường Mật cũng không kém. Nhiều gốc Lim to bằng hai người ôm, gần trên ngọn có
làm chòi canh, có lẽ để quan sát hướng bay của phi cơ oanh tạc Hoa Kỳ trong năm 1971 và
1972. Hầu hết lưỡi búa, rựa, do công trường cung cấp, đều bị cong. Toán thợ rèn của trại tù làm
việc ngày đêm để làm dụng cụ từ những cây thép nhỏ dùng nối liển hai tầm sắt lót phi đạo dã
chiến ở phi trường Ái Tử.
Buổi sáng sớm toán nhà bếp đi nhận thực phẩm. Hai người tù gánh cao cái cân xách, bên dưới
móc bao bố đựng thực phẩm, bộ đội giử kho kéo mạnh quả cân trên cán từ trong ra ngoài, khi
thấy đầu cán cân gục xuống, vội chụp ngay rồi đọc nhanh trọng lượng. Thực phẩm quá ít, mà lại
làm việc nặng nhọc chặt phá rừng, đã không đủ ăn lại thêm bị phân phát gian lận nên cuộc sống
người tù ở sông Mực càng ngày càng thê thảm. Một chén cơm lưng độn bắp, canh là lá tàn bay
luộc với nước pha muối, hoặc một miếng bột mì luộc, mỏng và to bằng lòng bàn tay. Vì bánh luộc
quá nhỏ nên sau đó thay thế bằng bánh canh bột mì, dù thay đổi hình thức tưởng như nhiều,
nhưng thưc tế là xác bột và nước, không làm sao phân chia đồng đều được, dù sao giúp cho bộ
tiêu hóa hấp thụ nhanh chóng và cảm thấy mau đói hơn.
Không ai quên được vào lúc chạng vạng Tết Mậu Ngọ 1978, cán bộ trên ‘khung” cho lệnh người tù
nộp tiền cho đội trưởng để mua bánh bồi bổ cơ thể. Trong rừng vào đêm trừ tịch trời tối đen, chỉ
có ánh sáng lập lòe của đom đóm, chờ đợi và háo hức, khi được nhận bánh, vì quá đói nên có
người ăn ngấu nghiến, có người nhai chậm rãi kéo dài thời gian thưởng thức vì sợ nó tan biến quá
nhanh, vài anh mua phụ trội thêm từ những bạn không có tài chánh, cất trong túi để dành cho
hôm sau. Lần đầu tiên từ ngày ra Bắc người tù có được một giấc ngủ ngon lành.
Âm thanh nôn mửa làm mọi người mở mắt, trong ánh sáng nhợt nhạt ban mai, một anh tù đang
cố gắng thọc ngón tay móc vào cổ họng để nôn tháo hết thức ăn, bên cạnh túi ba lô miếng bánh in
mốc xanh mới mua tối hôm qua, kiểm soát lại tất cả bánh của các anh mua để dành đều cùng
chung số phận.
Mỗi buổi sáng người tù co ro, tiến vào vùng chặt hạ, tiếng lộc cộc phá tan khung cảnh tĩnh mịch
của núi rừng, mồ hôi rịn ướt lưng, những khi dừng nghỉ để thở, các ngón tay co quắp, phải kéo
_________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG 258