Page 263 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 263
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
hởi phấn khởi” oang oang trên radio cứ như làm sao thính giả trông thấy cái dấu phẩy (,),
chỗ không người: không nghe có chữ “thưa” nên câu trả lời của
-Giê-Su-Ma, mình táo bón lâu rồi, mà chỉ bệnh nhân tên Ph. trên radio nghe khiếp quá:
uống có 2 viên là ra ngay, bác sĩ! -Mình uống 2 viên, bác sĩ... rồi mình đi
Bà là cái thớ gì của BS mà xưng “mình” được ngay ra, bác sĩ!
với ông ta! Bà bệnh không sợ bà bác sĩ ghen à?
Không phải nữ bệnh nhân này nói một
Xin đề nghị với bà, thay vì xưng “mình” thì:
lần, mà cứ mỗi khi có quảng cáo về dược thảo
“tôi” cho lịch sự một tí.
Xin mời b ạn nghe Dr PT và nữ bệnh thì “vũ như cẫn”, vẫn như cũ, cái dĩa hát được
quay lại:
nhân bị táo bón đối thoại với nhau:
-“Mình uống 2 viên, bác sĩ”.
Dr PT: -Chị bị táo bón bao lâu rồi?
Ngoài thuốc táo bón ra, còn thuốc bổ
Bệnh Nhân: -Giê-Su-Ma*, mình** bị táo
nữa chứ, xin mời nghe:
bón lâu lắm rồi, bác sĩ, uống đủ thứ thuốc
-Ối giời ơi, bác sĩ, còn cái lọ Maratong
không khỏi, vậy mà uống dược thảo chai số 12
nữa, mỗi lần mình uống 2 viên, bác sĩ, làm mình
là hết ngay, bác sĩ.
khỏe ra, mình làm việc suốt đêm không biết
-Chị uống như thế nào và uống bao lâu
mệt, bác sĩ.
mới có kết quả?
-“Da” mình lại trắng ra như trứng gà
-Mỗi lần mình** uống 2 viên, bác sĩ.
bóc, mấy con bạn mình khen: “Ơ cái con Ph hơn
Uống xong là đi ra.. ngay, bác sĩ.
50 rồi mà trông nó cứ như là con gái”.
*Nữ bệnh nhân này đích thị là con chiên
Lại một ông Dr khác nữa: Ông Dr Bean
“không ngoan đạo” nên mở miệng ra nói bất cứ
nói về việc học y khoa với giáo sư H.. và cô NL
việc gì cũng phải kêu tên Chúa, nhưng bà có
cùng hàng ngàn khán thính giả trên LSR & TV.
biết rằng đó là phạm vào điều răn thứ hai: “Thứ
Ông nói:
hai chớ kêu tên Đức Chúa Trời vô cớ” không? -Mình phải học cố gắng, lấy nhiều tín
Bà táo bón chứ có phải Chúa Giê-Su bị táo bón chỉ, tụi này học ngày học đêm…
đâu thì hà cớ gì bà kêu tên Chúa một cách vô Đề nghị quan đốc dành riêng tiếng
cớ? “mình” cho bà đốc. Còn hai chữ: “tụi này” là tụi
**Lại nữa, đại danh từ mình** chỉ dùng nào vậy thưa ông đốc?
khi hai vợ chồng thủ thỉ với nhau: Tôi tin chắc rẳng mọi người công dân
-Mình ơi, anh muốn ăn phở. Mình ơi VNCH lịch sự, có văn hoá rất bực cái mình với
khuya rồi đừng coi phim Đại Hàn nữa, đêm lối xưng hô mới này mà Hoa Kỳ “nhập khẩu” từ
cái xứ XHCN, bực mình mà không nói ra được ắt
khuya mỗi khắc giá ngàn vàng đó mình ơi. Mình
sinh táo bón.
ơi em có..., mình ơi em tắt....
Nhà văn, nhà báo, nhà giáo hiền lành,
Ngày nay ở hải ngoại, ở Bolsa thì nữ
đáng kính Lê Nghiêm Kính cũng phải bực mình
bệnh nhân xưng mình** với nam BS cứ ngọt
với cái “mình” mà lên tiếng bằng tựa bài viết:
như mía lùi, vô tình hay ẩn ý này đều làm tiếng
Việt bị lu mờ, ấy là chưa kể có thể dẫn đến tình “Mình ơi!” Xưng Với Hô!
trạng “ngứa ghẻ đòn ghen” của bà bác sĩ-tức vợ Xin trích:
của bác sĩ. Nhạc sĩ Diệu Hương có sáng tác bản
Nếu viết câu nói trên ra trên giấy thì độc nhạc “Mình ơi!” rất nổi tiếng để nói về tình
giả còn thấy cái dấu phẩy (,) phía trước chữ bác đằm thắm cũng như nỗi chia cách của một đôi
sĩ, thay cho câu: “thưa bác sĩ”, nhưng khi nói thì vợ chồng:
_________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG 261