Page 181 - DSST2020
P. 181
177
giờ gặp lại, nếu em đồng ý thì mình sẽ liên đưa mắt nhìn sông Bassac rộng mênh mông
lạc với nhau qua thư từ. bát ngát, sóng nhấp nhô từng đợt xô đuổi
Tôi giật mình nhìn anh và thầm nghĩ nhau, rồi cất giọng buồn buồn:
“ ý anh là gì chứ? Là muốn tỏ tình với tôi à? -Quê của em êm đềm, thơ mộng quá!
Tại sao phải nói ra như thế?”. Tôi hỏi anh: Tiếc là anh không được ở lại lâu hơn, không
Anh nói thế nghĩa là gì? biết đến bao giờ anh mới có được một mái
-Nghĩa là anh thích em, anh muốn em gia đình êm ấm. À, em biết không đêm qua
làm bạn gái của anh, có được không? Và anh không ngủ được, nhìn vầng trăng khuya
nếu em chấp thuận thì em không được thích lẻ loi chợt thấy thương cho thân phận lạc
chàng nào nữa hết. loài của mình, anh thấy mình cũng cô đơn
-Em không hứa với anh đâu, nhưng và tội nghiệp như vầng trăng đó. Anh có
anh cứ viết thư cho em nếu có thì giờ. Còn lãng mạn quá không em? Anh thật đáng
chuyện tình cảm thì cứ để tự nhiên đi anh, buồn cười mà!
nếu có duyên phận với nhau thì chắc sẽ -Ồ, sao có sự trùng hợp kỳ diệu như
được, nếu không thì mình cũng là anh em, vậy? Đêm qua em cũng nhìn trăng mà liên
anh bằng lòng chứ? tưởng đến anh, nhưng anh sẽ không như
-Dĩ nhiên là anh phải bằng lòng chiều vầng trăng lẻ loi đó vì anh còn người em gái
theo ý của em thôi. như em. Em sẽ an ủi, chia sớt tâm sự cho
Cả hai chúng tôi cùng cảm thấy nhẹ anh không còn thấy cô đơn nữa. Anh phải
nhàng. Tính và Thanh cũng vừa ra đến và mạnh mẽ, cứng rắn nhìn vào thực tại và
bốn người chúng tôi cùng nhau quay về nhà. hướng đến tương lai, là một sĩ quan của
Buổi chiều chầm chậm xuống, một Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa anh không
buổi chiều thật đẹp, thật đáng nhớ với tôi, thể yếu mềm, ủy mị như thế được. Em sẽ ở
có lẽ vì sự hiện diện của anh đó Huấn ơi! bên anh, sẵn sàng ủng hộ anh.
Đêm ấy tôi cứ thao thức mãi, tôi -Có thật không em?
bước đến bên song cửa nhìn ra. Ngoài kia -Anh không tin em sao?
vầng trăng khuya nằm bơ vơ, cô độc cuối Huấn gật đầu và nói nhanh:
trời xa, tôi nghĩ đến Huấn, anh cũng cô đơn, -Anh tin chớ, anh rất tin tưởng ở em.
lẻ loi như vầng trăng khuya đó. Nhưng dù Chiếc phà sắp sửa rời bến, anh xách
ánh trăng có yếu ớt, mờ nhạt cũng đủ soi balô lên nắm tay tôi từ giã:
đường đưa lối cho anh tìm đến tôi. Có lẽ tôi -Thôi anh đi đây. Anh sẽ viết thư cho em
đã bị hoàn cảnh, tâm tình anh làm cảm động sớm, nhớ trả lời anh nghe cô bé.
mất rồi, tôi thấy mình không thể để anh -Dạ, anh đi bình yên.
chìm đắm trong buồn tủi, phải giúp anh có Anh bước xuống phà và quay lại nhìn
niềm vui và hy vọng để vượt qua bao khó tôi lần cuối. Tôi đứng lặng nhìn theo cho
khăn trong cuộc sống. đến khi chiếc phà trôi ra giữa dòng sông, xa
Hôm sau Huấn lên đường trở về đơn dần, xa dần, tôi lửng thửng ra về và chợt
vị, tôi tiễn anh ra tận bến bắc Cần Thơ. Anh thấy tâm tư mình nghẹn ngào, xúc động.
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020