Page 185 - DSST2020
P. 185

181


             của anh, bác Ba đã đem linh vị anh đưa về             Come back again beloved.
             nhà Từ Đường cùng thờ chung với tổ tiên.              Come back to Sorrento  or  I must die.”
                 Từ  đó  đời  tôi  khép  kín  như  cổng  chùa          Lòng tôi bùi ngùi xúc động và như có
             hoang, tôi né tránh bạn bè và những người            một động lực nào đang hối thúc, giục gĩa tôi
             quen biết, tôi sống âm thầm buồn bã như              hãy trở về cố hương. Mặc dù nơi ấy đã đổi
             chiếc bóng và quên mất tuổi đôi mươi hoa             thay nhưng với tôi vẫn còn, tôi còn đó…

             mộng  của  mình.  Tôi  không  thể  phân  biệt                Quê hương ơi, tôi sẽ trở về, tôi phải
             được tình cảm của tôi đối với Huấn là tình           trở về một lần để tìm lại vầng trăng khuya
             yêu ngày nào còn đọng lại hay niềm thương            năm ấy, vầng trăng kỷ niệm của anh và tôi.
             mến, luyến lưu người anh cùng huyết thống.           Vầng trăng mờ nhạt, mong manh, huyền bí
             Tôi chỉ biết mất anh rồi tôi thấy đời mình           từng soi đường dẫn lối cho những bước chân
             rơi xuống vực sâu đen tối, tôi không còn sức         buồn rời rã của hai đứa lang thang suốt đêm

             lực để đứng lên. Ngoài thời gian sống với            dài đầy nước mắt.
             gia đình tôi chỉ biết đi chùa nghe kinh kệ để           Tôi sẽ trở về để thăm lại người anh thương
             tìm sự bình an cho tâm hồn, để vơi đi niềm           mến đang yên giấc miên trường dưới vầng
             đau  khổ  và  cuối  tuần  thì  đến  nghĩa  trang     trăng khuya nơi quê cũ.
             thăm anh. Nhiều khi tôi ngồi rất lâu bên mộ                                                                 Vi Vân.
             anh than thở, thì thầm tâm sự, chia xẻ buồn
             vui cùng anh, qua màn hương khói nhạt mờ                  *Sau  năm  1995  nhà  cầm  quyền  Cộng
             tôi thấy anh đang mỉm cười như vỗ về, như            Sản đã đập bỏ cầu Tham Tướng và lấp bằng

             an ủi đứa em gái đáng thương, tội nghiệp.            khúc sông đó để xây cất, mở rộng thành phố.
                  Thời gian lặng lẽ đi qua, tôi như cánh bèo          Một di tích lịch sử đã có trên 200 năm bị
                                                                  xóa mất vĩnh viễn.
             giữa  dòng  sông  cứ  trôi  mãi,  trôi  qua  bao     ** Giọt Buồn Không Tên – Anh Bằng.
             nhiêu bến bờ vẫn không dừng lại một nơi
             nào. Rồi đến một ngày kia cuồng phong bão
             tố từ đâu ập đến làm  cho quê hương non

             nước tôi tan tành sụp đổ, và tôi phải đành
             rời xa xứ sở, bỏ lại sau lưng tất cả…

                                         *   *   *


                Bài hát từ nhà Victor vẫn còn vang vang
             bay sang, những lời khẩn khoản thiết tha,
             van xin người đừng bỏ đi, người hãy quay
             trở về vì sự ra đi nào cũng để lại luyến lưu,
             trống  vắng,  đớn  đau  cho  cảnh  cũ,  người

             xưa…
             “…Now I hear that you must  leave me.
             …Then say not good-bye
             _______________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020
   180   181   182   183   184   185   186   187   188   189   190