Page 243 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 243
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
Trị trong lúc này và cũng không có ý tranh luận vừa thù, vừa sợ. Tôi được học tập rằng sĩ quan
với các anh về chủ thuyết, cái nào ưa việt, cái Quốc Gia gặp chúng tôi là tàn sát, trẻ không
nào tệ hại. Công tác đó thuộc bộ phận khác, tha, già không thương...! Đây là lần đầu tiên tôi
không hiện diện với đơn vị tác chiến. Tôi chỉ gặp được một sĩ quan bằng xương bằng thịt và
muốn bày tỏ với các anh một điều hết sức giản thấy rằng ông đã không phải con người ghê
di rằng: là người lính, khi sức lực còn kháng gớm như vậy. Ông không giống với hình ảnh
kiện, chúng ta cống hiến sức lực đó cho quốc những sĩ quan sắt máu mà chúng tôi đã có
gia, cho lý tưởng. Chẳng may khi bị thương tật, trong ý tưởng lâu nay. Xin thay mặt cho ba anh
chúng ta đòi hỏi phải được chăm sóc và điều trị em, tôi chân thành đội ơn ông...
tới nơi tới chốn. Đưa tay ngăn anh lại, tôi đáp
-Thứ hai, hoàn cảnh của các anh làm - Tôi không dám nhận sự cảm ơn! Tôn
chúng tôi kinh tởm, kinh tởm trước hết cho chỉ làm điều mà lương tâm và bổn phận hướng
những người lãnh đạo các anh, và cũng kinh dẫn tôi phải làm. Khi tha chết cho các anh, tôi
tởm cho chính các anh nữa! Tôi đã từng chứng đã vi phạm vào Huấn Lệnh Quân Sự của quân
kiến nhiều gia đình nuôi những loại gia cầm đội tôi tại mặt trận. Có thể tôi sẽ bị kỷ luật,
như: mèo, chó, trâu, bò... Khi khỏe mạnh hoặc bị đưa ra Tòa Án Binh không chừng,
chúng giúp đỡ cho chủ, nhưng khi chúng bị nhưng tôi vẫn làm vì tôi chưa đánh mất nhân
bệnh hoạn hay thương tật, người chủ cũng tận tính và vẫn tin ở chủ trương: "Đem đạo nghĩa
tụy săn sóc chữa chạy cho chúng như đã săn để thắng hung tàn" của Quân Đội tôi. Tôi đã
sóc một thành viên thân thiết trong gia đình, có suy nghĩ chín chắn, đã cân nhắc nặng nhẹ giữa
khi còn vất vả hơn vì con vật vốn không biết... đạo đức và lương tâm con người với trách
nói! Tôi thành thật xin lỗi bốn anh khi phải đưa nhiệm mà quân đội giao phó và tôi hoàn toàn
ra sự so sánh này, một sự so sánh tôi biết dù ít chấp nhận mọi hậu quả do quyết định của
dù nhiều cũng làm thương tổn đến sự tự ái của mình. Tôi chỉ mong rằng các anh có dịp hiểu
các anh, nhưng tôi mong có dịp các anh sẽ suy biết rõ hơn về chúng tôi và quân đội Quốc Gia,
nghĩ về lời tôi. Tôi không có bất cứ điều kiện như anh vừa nói, để đối chiếu với những điều
nào khi tha cho các anh, kể cả điều kiện dạy... các anh đã được học. Chỉ có vậy! Thôi nhé! Xin
đời các anh. Tôi phải nói hết như thế để bốn chào. Chúng tôi cần phải đi. Tên cán bộ ráng
anh hiểu và cũng để các chiến hữu của tôi hiểu nói them
về quyết định của tôi. - Xin cho tôi một câu chót...
Nói xong, tôi day qua Thạch Chêm, chỉ Tôi dừng lại nhìn anh:
tay ra góc vườn: -Anh nói đi!
- Anh bước ra góc kia và bắn hai băng Tên cán bộ câu hai tay để trước bụng,
M16 vào bụi bình bát đó! Còn Lư, chú mày báo nói nhỏ:
cho ông số Sáu biết là mình đã cất xong mấy - Chúng tôi xin thành tâm cầu mong mọi
tên VC và chuẩn bị lên đường đây. điều may mắn, bình an cho ông suốt cả cuộc
Sau khi chứng kiến Chêm trút hết hai đời (!?!)
băng M16 vào bụi bình bát xử bắn giả, bốn tên Có lẽ đây là câu nói xúc động phát ra từ
thương binh VC mới tin rằng tôi tha chúng thật. tấm lòng chân thật của anh
Tên lãnh đạo nói với tôi trong nỗi xúc động Tôi gật nhẹ đầu cảm ơn và chào anh ta ! Tôi
nghẹn ngào mỉm cười khi suy nghiệm về câu cầu chức của
- Thưa ông, tôi biết ông là người chỉ huy anh ta. Tôi may mắn bình an mỗi lần "tao ngộ"
cánh quân này. Tôi không thấy ông đeo lon nên với phía các anh, thì các anh sẽ ra sao.
không hiểu cấp bậc của ông, nhưng chắc chắn Đến đây, tôi nghĩ mọi chuyện đã xong,
ông phải là sĩ quan, một tầng lớp mà chúng tôi đã mất rất nhiều thời giờ. Buổi chiều cũng sắp
_________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG 241