Page 183 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 183
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
Người Vợ Thương Binh
MX Quốc Nội
Sau cuộc chiến 1972, anh em thương binh
mổi người một nơi, một ngã để lo toan sự
sống. Sau 1975, tàn khốc hơn, dù thương tật
vẫn bị “xã hội mới” kỳ thị, dẩy chúng tôi vào
chốn khốn cùng, nhiều anh em đã mất.
Năm 2019, trong một lần sinh hoạt Binh
Chủng, tôi được gặp lại nhiều anh em xa cách
đã lâu, những người mà tôi nghĩ đã mất. Qua
anh em ở Phan Thiết cho biết anh Hạ Sĩ Dần
vẫn còn sống nhưng không thể nào đi được.
Sau đó qua phone, chúng tôi nói chuyện và biết
hoàn cảnh của nhau. Tình “đồng đội như ngày
nào”, trong tình huynh đệ chi binh của những
người thương binh TQLC, đây là điều khiến
chúng tôi gần gũi nhau hơn. Dù nơi chúng tôi
ở cách xa nhau, nhưng tình đồng đội trong
cuộc chiến và một kết quả bi thảm, nên khi
chúng tôi gặp nhau, hiểu được nhau qua từng Mỗi bước chân đi phải nhờ người thân dìu
ngày, qua từng đêm như những tiếng nấc trôi dắt, nghĩ mình luôn là gánh nặng cho gia đình.
theo thời gian. Còn lại gì tôi xin ghi lại những Anh muốn tìm cách kết thúc cho xong cuộc
niềm tâm sự của anh Dần. Không phải là lời đời... Nhưng người thân vẫn luôn bên anh và
than vãn để mong được giúp đở vì hôm nay khuyên lơn anh nhiều lắm... Bên cạnh đó có
chúng tôi vẫn còn bên nhau. Vẫn là người lính người bạn gái cùng quê, nàng vẫn thường
của TQLC/VNCH: Là TPB Hạ Sĩ Phan Văn Dần, xuyên đến thăm và an ủi, nên anh cũng cảm
ĐĐ3/TĐ6/TQLC. TĐT Thiếu Tá Đỗ Hữu Tùng, thấy nguôi ngoai, mà vơi đi nỗi buồn...
KBC 3300. Anh đã nhiều lần tâm sự với nàng, và nói:
Anh Dần bị thương trong trận đánh tái “Em hãy quên anh đi, anh đã là phế nhân rồi,
chiếm Cổ Thành Quảng Trị 1972. đến với anh đời em sẽ khổ. Anh không muốn sẽ
Đời người lính MX nơi tuyến đầu lửa đạn, là gánh nặng cho em ngày sau...”.
sống chết là chuyện thường tình, anh đã một Nàng khóc và kiên quyết đến với anh, nàng
lần bị thương, nhưng lần bị thương thứ hai này bỏ ngoài tai những định kiến của mọi người,
anh đã vĩnh viễn mất đi đôi mắt, cùng 2 bàn tay với quyết tâm, nàng cùng người yêu bên nhau
mất 4 ngón. Thật xót thương cho người lính, đã đi nốt cuộc đời.
mất đi đôi mắt, khi tuổi đời còn quá trẻ, chưa Cuối cùng, cuộc tình người thương binh
đến tuổi 20. Anh trở lại quê nhà mà lòng buồn TQLC Phan Văn Dần và nàng thôn nữ cùng quê
vô hạn, mọi định hướng tưởng chừng như vụt cũng được hai bên gia đình chấp nhận lo cho
tắt. nên nghĩa vợ chồng.
_________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG 181