Page 120 - Dac San Song Than 2023
P. 120
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
mến và giúp đỡ lẫn nhau, dù rằng Phòng Xã Hội Sư Đoàn với sự hướng dẫn của Thiếu Tá
Trưởng phòng Trần Thị Huy Lễ lo liệu rất chu đáo mọi việc cho gia đình tử sĩ, hay thương binh
thuộc Binh Chủng Thủy Quân Lục Chiến.
Người đời thường nói: “Nước mất, nhà tan”. Nhưng chắc rằng cũng có rất nhiều ngoại lệ.
Trong các ngoại lệ đó, Ông Trời đã dành cho những người lính Thủy Quân Lục Chiến.
Sau ngày đen tối, bị bắt buộc buông súng theo lệnh của Tổng Thống Dương Văn Minh,
Tổng Tư lệnh QLVNCH, các chàng trai Mũ Xanh cũng như tất cả mọi chiến sĩ khác của QLVNCH,
chúng ta cởi bộ quân phục, mặc vào người bộ thường phụ c, nhưng nào có yên thân. Tất cả sĩ
̣
quan, công chức, nhân viên Chính Phủ VNCH đều bị cầm tù trong bao nhiêu trại tù trải dài từ
Nam ra đến các vùng rừng núi thượng du Bắc Việt.
Người lính áo rằn, từ vị sĩ quan cao cấp đến các sĩ quan mới tốt nghiệp quân trường, về các
đơn vị TQLC đều bị đi tù, mà việt cộng gọi là tập trung cải tạo.
Đây là thời kỳ đen tối, thời gian khổ cực, tủi nhục của các bà vợ lính. Các bà bị xã hội “đổi
đời” kỳ thị, bị những thành phần gọi là “cách mạng, thậm chí cách mạng ba mươi (30/4)” chửi
rủa, nhiếc móc, nạt nộ, khinh miệt, nhưng buồn nhất là có những trường hợp bị chính thân
nhân, gia đình bên chồng không ngó ngàng, chẳng giúp đỡ chi.
Các bà đang là cô giáo, nhân viên văn phòng, là dược sĩ, bác sĩ, y tá, chủ nhân tiểu thương
hay ngành nghề nào cũng bị cộng sản tước bỏ hết. Trẻ con bị kỳ thị trong trường lớp, “học giỏi,
nhưng thi lý lịch”.
Ôi, những người phụ nữ VNCH chân yếu tay mềm phải “làm thuỷ lợi, phải vét cống, phải
đắp đường” để có thể mua “bo-bo, mua chút đường, chút gạo nuôi con” trong cái gọi là hợp tác
xa .̣
Thân cò lặn lội, buôn thúng, bán bưng, vai đeo 40 lít gạo, nặng gần 30 kí-lô, bám xe buýt,
xe đò từ xa cảng miền Tây ở Phú Lâm, ̣đi vài chặng xe, thêm đi bộ để đem về địa phương thuộc
một quận ngoại thành Sài Gòn, bán lại kiếm từng đồng nuôi con, tiếp tế cho chồng, trốn tránh
những cặp mắt cú vọ của bọn “quản lý thị trường”, một danh từ tự đặt của bọn “cướp ngày”
cách hợp pháp của xã hội cộng sản. Chưa kể đến việc các bà vợ của quân, cán, chính VNCH
phải chống chỏi với những o-ép, dụ đỗ, ép buộc của những thằng cán bộ cộng sản.
Có những chị phải dắt đàn con lên vùng “kinh tế mới”, với chân yếu, tay mềm, các chị cũng
cuốc đất trồng khoai, trồng sắn, cố gắng quá sức để đùm bọc đàn con, chờ đợi ngày chồng ra tù
về với mẹ con chị!
Viết sao cho đủ những nỗi thống khổ của các Người Vợ Lính VNCH?!
́
Để phá hoại hoàn toàn nền tảng đạo đứ c gia đình của quân, cán, chính VNCH, bọn chóp bu
cộng sản chủ trương:
- Tịch thu tài sản, đuổi nhà, cướp đất.
- Dụ dỗ, cưỡng ép các bà vợ của họ.
Nếu không có kết quả, bọn việt cộng sẽ thắt chặt kinh tế bằng cách: đuổi việc, không cho
mua nhu yếu phẩm, mà bọn chúng đã từng gây khó khân cuộc sống đối với người dân miền
Nam sau tháng tư đen, tịch thu tờ khai gia đình, mà chúng gọi là “cắt hộ-khẩu”, bị bắt buộc
bỏ nhà, dắt díu đàn con thơ đi vùng kinh tế mới, thực chất là đi đày nơi trước đây chưa được
khai phá trồng trọt, một nơi gian nan, bất trắc, nguy hiểm vì thú dữ, muỗi mòng, bệnh tật, và dĩ
nhiên các cháu trở thành “thất học”.
Có nhiều, rất nhiều hoàn cảnh khác nhau. Đa số các bà vợ lính có gia đình hai bên gíúp đỡ
trong cơn túng ngặt. Họ ở lại thành phố, hay đưa các con về bên nội, bên ngoại nương nhờ.
Nhưng cũng có nhiều trường hợp, hai bên nội ngoại chẳng giúp được gì, các bà vợ sĩ quan có
chồng đang ở tù đã can đảm, cương quyết không theo lệnh bọn chúng, nhất quyết không đưa
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2023 TRANG 108