Page 123 - Dac San Song Than 2023
P. 123
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
đình anh chị sinh sống. Anh rộng tay giúp đỡ những đồng đội kém may mắn tại quê nhà cách
nhiệt tình. Tình nghĩa của anh chị đối với anh em, bằng hữu tại nước tạm dung hay còn ở VN
thật đáng ngưỡng mộ, kính phục và là tấm gương sáng cho tôi.
Vài năm nữa đã thành ông già tám mươi. Vậy mà anh mới nghỉ hưu cách nay 4 tháng. Trước
đây khi trò chuyện qua điện thoại, anh nói: còn sức thì làm việc để có đồng ra, đồng vào, có
điều kiện giúp đỡ anh em nơi quê nhà đang sống cực khổ, tủi nhục.
Quý thay tấm lòng nhân ái của người vợ lính, mà chị là một trong bao nhiêu bà vợ lính đã
và đang giúp chồng dù bất cứ hoàn cảnh nào.
Gia đình con trai của anh chị rất thành đạt. Đúng là “cha mẹ tốt, sinh con ngoan”. Các cháu
nội của anh chị rất giỏi. Một cháu đã tốt nghiệp đại học và có việc làm ngay sau khi ra trường.
Em trai của cháu cũng sẽ tốt nghiệp vào năm tới.
Một đồng đội khác của tôi có hoàn cảnh như thế này:
Anh là bạn cùng lớp, cùng trường và cùng khóa SQTB với chú út của chị. Ra trường, anh
tình nguyện phục vụ Binh Chủng TQLC. Chú út của chị phục vụ một đơn vị gần thành phố quê
nhà. Sau ngày mất nước, hai người bạn cùng vào tù. Bạn của anh không bị đưa ra các trại tù
ngoài Bắc. Còn anh, người sĩ quan TQLC bị đưa ra các trại tù trên vùng Việt bắc.
Tù Nam, tù Bắc hơn 5 năm, anh được cộng sản tha về nguyên quán. Anh tìm đến thăm bạn,
bạn đã “vượt biên” vì bạn anh được tha sớm hơn anh.
Tình cờ gặp chị, chị lễ phép cúi đầu “chào chú”. Nhưng tâm hồn chị bồi hồi xao xuyến, chị
hình dung lại hình ảnh người lính Mũ Xanh năm nào trong một lần anh được về phép thăm nhà
và có ghé thăm gia đình chị.
Giờ đây, tuy bộ quân phục màu sóng biển được thay bằng bộ thường phục đã hơi cũ, gương
mặt mệt mỏi nhưng vẫn phảng phất nét kiêu hùng ngày nào. Chị bắt đầu thấy thương người
bạn của chú út mình. Rồi từ thương thành yêu đến thật nhanh, cách xưng hô cũng đổi theo, dệt
lên tình yêu của anh chị. Với sự gíup đỡ của gia đình đôi bên, anh cũng kiếm được việc làm để
có cuộc sống, tuy chật vật, khó khăn.
Một lễ cưới đơn giản, nhưng rất nghĩa tình hai họ. Vợ chồ̀ng cùng nhau bương chải lo toan
cuộc sống. Anh chị có hai đứa con trai. Chương trình tái định cư cho các tù nhân chính trị trong
đó có gia đình anh chị.
Họ đến Mỹ vào năm 1994, gồm vợ chồng và 2 con còn nhỏ dưới 10 tuổi. Với sự chịu khó,
cần mẫn sẵn có, anh chị mau chóng ổn định việc làm, dạy dỗ các con nên người.
Giờ đây chỉ còn chị đi làm, anh đã nghỉ hưu. Hai con thành đạt, có gia đình riêng, nhưng
cuối tuần đều đưa vợ con về thăm ông bà nội. Hạnh phúc đã mỉm cười với anh chị
Thương yêu và kết nghĩa phu thê với người lính năm xưa, người chưa được bọn cộng sản
xem như một người thường dân, thật một sự yêu thương không điều kiện. Đáng quý thay!
Trên đây chỉ là vài trường hợp điển hình, nói lên tình yêu, sự hy sinh, sức chịu đựng của
những NGƯỜI VỢ LÍNH. Không thể kể hết những công lao của các CHỊ đối với chồng, với các
con, với các cháu.
Tôi muốn mượn ý thơ của cố Thi sĩ Hồ Dzếnh, để viết lên rằng:
“Hỡi những Người Vợ Lính của chúng tôi ơi,
Hai chữ hy sinh có trên đời,
Tôi muốn chỉ dành hai chữ đó,
Để riêng tặng đến các Chị thôi!”
Nợ nần cuộc đời đã trả, nhưng nợ tình, nợ nghĩa Người Vợ Hiền, đền đáp sao đây?!
Tây Bắc Mỹ, một ngày mùa Đông, đầu năm 2023
TRANG 111 ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2023