Page 165 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 165
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
cười Việt Nam. Ông bổng khựng lại ngay như bị anh nầy thường lững thững ra đường với bộ đò
thôi miên và bổng nhiên trở thành hiền lành lót mãnh mai và giữa mùa hè lại thỉnh thoảng
như một trẻ thơ: Thủy Quân Lục Chiến Hoa Kỳ thấy ông trùm áo dạ, mang tất ấm, khoác áo
bất ngờ gặp Thủy Quân Lục Chiến Việt Nam! bành, đầu trùm mũ len đi dạo chơi. Dân cư khu
Biết rõ tâm lý nên khi tôi lớn tiếng nhắc North Oakland quen dần và thân thiện theo
đến Khe Sanh, Đông Hà, Cồn Tiên, Cam Lộ thì cơn đau nhức vật vã của người cựu chiến binh
đôi mắt của ông bổng u hoài vời vợi và thân TQLC Hoa Kỳ nầy.
thể như bị điểm huyệt làm tê cứng tứ chi. Với Vào một buổi sáng cuối hè, xe truck tôi
ông, hai tiếng Việt Nam liền tức thì liên đới đến bốc người làm chạy giữa những sinh hoạt ban
Khe Sanh nơi ông đối diện cảnh tử sanh thời mai rất bình thường của một ngày. Khi thoáng
tuổi hai mươi khi chiến đấu ngăn chận sự làn nhìn vế cuối chung cư nơi ông Lee ở thì thấy
sóng xâm lăng của Cọng sản vào miền Nam Việt ông chủ David cùng người em gái út HeLen
Nam. Tại đây, bạn bè của ông nằm xuống rất đứng trân trân trước cánh cửa sắt. Thoáng có
nhiều và nhiều đồng ngũ thương tật, mất mát mùi khét cháy bay phảng phất và khi nhìn thấy
một phần thân thể khi trở về Hoa Kỳ. Trong màu khói ám đen liếm quanh các cánh cửa,
một trận chiến khốc liệt, ông bị thương ở đầu toán người làm chúng tôi mới giật mình đứng
do một mãnh đạn pháo của VC ghim vào và lại. Trước vẻ mặt nín lặng đau đớn của người
phá nát cuộc đời còn lại của ông để rồi có thân, chúng tôi mời biết là ông Lee vừa lìa đời:
những ngày ông khóc khi người ta cười, ông ca đằng sau cánh cửa sắt khóa chặt, ông tự nỗi
hát hò khi người ta ngủ, ông hét la khi quanh lữa đốt căn phòng, thân thể ông quay cuồng
ông, người ta thụ hưởng cuộc sống. đớn đau trong đó và ông chết thảm thiết trong
Ra sức sửa chữa và hoàn chỉnh một số thế quằn quại thân xác!
việc trong căn hộ, tôi tận dụng tất cả những kỷ Sau hơn hai mươi năm xa đồng đội,
thuật có được để nâng cấp tối đa sự tiện nghi những bạn bè chiến đấu nằm xuống trong
cho ông Lee. Chỉ còn cách nầy như thấm thía chiến trường Khe Sanh Việt Nam giữa những
một sự tri ân sự hy sinh của tuổi trẻ ông trên tiếng pháo hỏa tiển của Cộng quân, giờ gặp
đất nước mình. Ông ngồi im nhìn tôi đang cần nhau, cùng hội ngộ qua sau những cơn bão lửa.
mẫn phá nền lót gạch mà không biết đang suy Thương thay cơn bão lửa mang từ Khe Sanh khi
nghĩ gì. Có lẽ gương mặt Việt Nam gợi cho ông bị thương nằm xuống lại bay sang tận xứ
một hình ảnh người dân Đông Hà, Cam Lộ khi Oakland Hoa Kỳ khi ông ám ảnh chiến trường,
đoàn quân ông ngang qua...Nhìn quanh phòng, nhớ thương đồng đội, chia sẽ hiểm nguy để
một cảnh sống cô độc bừa bãi mới thấy sự từng ngày ông diễn lại những kịch chiến một
thiệt thòi của một đời người cô đơn không có cách cô đơn trong căn hộ đìu hiu xa lắc Việt
bóng dáng đàn bà bên cạnh: Áo quần, đồ đạc, Nam. Ở một cõi mông lung nào đó, khi không
thức ăn như hòa chung với rác rến khắp nhà, còn đớn đau thể xác, khi không còn thù hận và
từ lò bếp đến giường ngủ. Bằng cả những kiên tham vọng, hẳn ông và các bạn đồng ngũ đang
nhẫn có được, tôi lần lượt tân trang từ chỗ nầy cùng mỉm cười hạnh ngộ thủy chung của tình
đến chỗ khác với một mục đích tạo được cho chiến hữu cùng sống cùng chết.
ông những tiện nghi cần thiết. Cứ như một khoảng đời nào đó, thượng
Gia đình đón chào người con thân yêu đế đã ân cần xếp đặt: Không phải chỉ riêng sau
viễn chinh trở về để rồi lại phải gần gủi săn sóc lũy tre xanh của một ngôi làng quê có dòng
như một trẻ thơ. Người em gái HeLen, trong sông xanh uốn khúc bên những cánh đồng
nghành cán sự xã hội, dù nặng gia đình riêng, ruộng với những chiều tà có những sáo diều
đã gánh vai hiền mẫu săn sóc thuốc men, ăn bay phất phới, nơi mà sau cuộc chiến tàn khốc
uống tắm giặt. Giữa mùa đông giá buốt, ông bom đạn hận thù trên hai miền Nam Bắc đã để
_________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG 163