Page 164 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 164
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
Đang vào độ ban trưa, ông chủ W. của một số trai trẻ, thanh niên mới lớn khi họ
David chơi đẹp vì công trình lớn hôm nay chạy sống bất cần đời và chẳng cần biết đến ngày
việc nên cho “phờ ri lơn” (free lunch). Đây là mai. Cũng vì thế mà mỗi khi ông Lee đi ngang
một trong mười hai kế hoạch tu sửa mà tôi qua, tụi nó cười đùa vô cớ cùng với cái nhìn rất
đảm trách suốt từ năm nầy qua năm khác. Đó vô ý thức về những người trở về không vẹn
là kết quả sau hai năm tu luyện ở trường Laney toàn từ chiến trường Việt Nam.
College và ba năm kinh nghiệm từ vai lượm rác, Cơn bệnh tâm thần của ông Lee lên
phụ việc và tiến lên thợ mộc rồi thợ mái nhà. xuống theo nhiệt độ từng mùa. Trời lạnh quá
Công việc thường có quanh khắp thành phố ban sáng và nóng quá vào ban trưa trong mỗi
Oakland California.... ngày cũng làm cái đầu ông biến chuyển thiên
Khi David bước xuống xe với một hộp theo. Trong một ngày hè khi cơn nóng bừng
thịt gà chiên KFC, thằng Bird và James thả lên, đôi mắt ông chợt chuyển rực đỏ rồi hai tay
xuống ngay mấy cuốn giấy lợp đang còn trên co lại như đang thủ cây súng trường AR15.
vai, tiếp nhận liền phần ăn. Chắc là ưa ý quá Miệng ông chu lại rồi la lớn: Vi xi, Vi xi...Ông
nên chúng nó quên nhái cười ông Lee vừa đi tiến tới, thụt lui rồi nằm ẹp xuống nền và bò
qua, quên tôi đang đứng trên nóc cao đang bắn trườn trong lúc miệng nhả từng loạt đạn liên
ốc lại sườn nhà vốn đã rung rinh vì lâu năm quá thanh ..pằn, pằn, pằn...Trận chiến kéo dài khá
và tức cười nhất là chúng quên cả rửa tay lâu, chừng mười phút. Ông cũng biết chúm
trước khi ăn với nguyên mặt mày còn dính miệng lại giả tiếng máy bay phản lực
nhựa đen lúc phá mái cũ .Tụi nó vừa nhai thịt Phantom...xiu xiu, èo èo rồi ầm ầm như đang
vừa cười vang trong các câu chuyện đùa giỡn. thả bom vậy. Khi cái miệng ông nhễ nhãi nước
Hai thằng phụ thợ nhanh tay quá đến nỗi khi miếng và hơi thở đã hổn hễn là lúc mục tiêu đã
tôi bước xuống đất thì trong hộp đồ ăn chỉ còn thanh toán, ông mới lặng yên ngồi nghỉ trên
hai cái cánh gà nho nhỏ. chiếc ghế sô pha cũ kỹ..
Hai thằng cóc chết nầy chỉ giỏi lười và Có những lần vào sửa chữa căn hộ độc
đam mê nhiều tật xấu không thể tả. Tuổi cũng thân nầy, tôi cũng hồi hộp ít nhiều vì ông Lee
khá lớn mà học hành, nghề nghiệp không ra gì rất hung dữ với mọi người. Cứ thấy ai lạ bước
lại chưa hề qua một nghĩa vụ quân sự nên vào thế giới riêng tư của ông là ông tấn công
trong cung cách sống rặc tính hưởng thụ và ít ngay, kể cả người anh ruột là David đang chăm
khi thấy một chút nhân sinh quan một người sóc ông. Cũng lạ là không hiểu tại sao ông Lee
cho mọi người. Giờ nghỉ xả hơi bọn chúng chạy lại ghét ông anh ruột đến thế vì nhiều lần khi
qua “li quơ” kế cận mua mỗi đứa một lon bia vừa gặp là bay ra đánh túi bụi, đôi lúc bóp cổ
lớn rồi sau đó cứ ngúc qua ngắt về, bê trễ mọi nữa. Lâu ngày nhà không có chùi rửa, bếp núc,
việc một cách tình bơ. Mới chiều hôm qua khi cầu tiêu, phòng ngủ đều toát ra một mùi hôi
hết giờ làm việc, trên đường trả về nhà, một rất ngột ngạt. Chuột gián cũng không sống nỗi.
chiếc xe cảnh sát kè bên hông và ép sát vào Cô đơn và bất cần đời, ông lủi thủi sống yên
bên vỉa hè của bệnh viện nhi đồng Oakland. Xe phận bên dòng thời gian. Với hầu hết mọi
dừng, người nữ cảnh sát xét giấy tờ hai người người, ông ta rất dữ, thế nhưng ông lại luôn
Mỹ bên cạnh mà không đá động gì đến tôi nhìn tôi thân thiện mới lạ chứ.
đang ngồi lo lắng bên tay lái vì không biết Một ngày kia tôi có dịp gặp trực tiếp
chuyện gì. Hai anh chàng bị mời xuống xe, đầu ông Lee khi nhận việc vào căn hộ để sửa chữa
tựa chống vào tường, hai tay kết đan lại sau buồng tắm bị nghẽn nước. Trong khi đang chập
lưng để bị rà xét tìm ma túy. chờn nín thở vì thứ mùi hôi chỗ lâu ngày không
Cuộc sống vật chất tràn trề, thừa mứa chùi rửa, ông Lee đang mơ mơ màng màng liền
đã đưa đến tình trạng sướng quá hóa cuồng bay tới “tắp pi” mục tiêu thì bắt gặp ngay nụ
_________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG 162