Page 141 - Dac San Song Than 2023
P. 141
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
rặng cây um tùm gần vách đồi, họ cầm cái xe, xe chậm lại và ngừng hẳn. Anh xe lơ cầm
rựa to lắm, họ nhìn trừng trừng vào nhóm sẵn khúc gỗ to dài chặn cái bánh xe đằng
bảy bà... trước lại. Nhìn cảnh này Hân thêm hãi hùng,
Sợ họ giết, sợ họ cướp những giỏ đệm, cả thêm sợ.
nhóm lầm rầm đọc kinh xin Chúa Phật che Đến gần cuối dốc đèo, xe ngừng, chỉ có
chở. May mắn, họ bỏ đi. Chắc họ là nhóm mình Hân cùng những giỏ đệm xuống xe.
người Thượng trong rừng. Trại tù Gia Trung ở đâu tuốt trong rừng sâu,
Mưa tạnh, mờ mờ sáng, những người tù nhìn ba giỏ đệm những người bạn thân mến
phải lội qua sông bên này, giúp chúng tôi vác của riêng Hân. Làm sao bây giờ? Làm sao
giỏ đệm trên vai về bờ bên kia, các anh còn để xách, để vác hết “các bạn” vào đến nơi, vì
phải đi bộ thêm một quãng xa nữa mới về đường bộ còn xa lắm. Hân phải ôm một giỏ
đến trại tù chính. đi trước, khi mệt Hân để giỏ xuống, quay lại
Xe đò trở lại, nhóm thăm tù chưa được từ giỏ thứ hai, rồi thứ ba. Từng đoạn, từng đoạn,
giã những người thân, vội vàng lên xe để kịp cứ tiếp tục như thế đến giỏ đệm thứ ba là gió
về thành phố. núi bắt đầu lạnh ban chiều.
* Nhà thăm nuôi tại K1 trại tù Gia Trung: Cái
Hân vẫn còn “duyên” với những chiếc giỏ bàn gỗ hình chữ nhật, dài khoảng bốn mét,
đệm, khi nghe tin anh chuyển trại tù. anh và Hân ngồi đối diện, cai tù công an ngồi
Lần này Hân phải đi xa lắm, tận trại tù Gia giữa phòng. Nói gì được với anh trong hoàn
Trung ở Gia Lai-KonTum. cảnh này. Nhìn anh-người tù khốn khó, ánh
Lại thêm những chuyến xe đò, trên xe có mắt anh vẫn giữ bình tĩnh cam chịu.
các chị buôn bán hàng chuyến, các chị ăn me Khi Hân ôm những giỏ đệm đến gần tay
ngào quết trong những cái bánh tráng (bánh anh, cai tù lạnh lùng lớn tiếng ra lệnh cho
đa) tròn nhỏ màu vàng, các chị cắn cái bánh Hân đem từng món ra khỏi giỏ. Hân nghĩ
tráng cùng me ngào nghe rộp rộp.... các chị chắc hắn muốn khám xét gì đây? Đã khám ở
đau bụng, xe phải ngừng nhiều lần, thời giờ ngoài cổng chính rồi mà? Gã cai tù đột ngột
dài thêm ra. nói:
Thêm một đêm ngủ trên xe, thỉnh thoảng xe -Ngừng...không được đưa thêm gì nữa, vì
ngừng cho khách vào những quán ăn bên người tù đang bị kỷ luật.
đường, khách được rửa mặt lau bụi đường. Anh chỉ có được vài thức ăn mà Hân “vô
Hành khách lại lục đục lên xe, các chị vẫn ồn tình” không biết trước để chọn đưa anh.
ào, xúm nhau đánh bài cào xì phé gì đó, các Ánh mắt của anh và Hân muốn rực lửa,
chị cười lớn tiếng. Cùng các hành khách khác nhưng rồi cũng đành phải dịu lại, chịu đựng.
trên xe, Hân cũng không chợp mắt được, Cả anh lẫn Hân đều đang như cá trên thớt
nhìn ra cửa kính, phải tự thốt lên: “Ồ, lần đầu của “kẻ thắng cuộc hợm hĩnh”.
tiên được thấy trăng sáng to giữa biển Đại Phải “né” phải nhịn, nhưng không tuyệt
Lãnh, trăng đẹp và buồn quá đối với Hân lúc vọng đâu, phải không anh, Hân thầm nghĩ
này, biển và trăng làm Hân xúc động vô cùng. như vậy.
Trời sáng hẳn, xe đò tăng tốc độ vào đèo Anh đã bị đưa lại vào trại tù. Chiều rồi, Hân
An Khê, nhìn xa xa trên khúc đèo cao kia có phải ngồi lại ở nhà thăm nuôi đó chờ sáng.
chiếc xe đò đang trên đó, lát nữa xe của Hân Anh và Hân đang cùng chung một mảng
đang ngồi đây cũng sẽ lên đến đó, xe lên cao trời mà tưởng chừng ngàn trùng xa cách.
rồi xe lại đổ dốc đèo ngoằn ngoèo, cảnh đèo Sáng hôm sau, thêm khách thăm nuôi, Hân
quanh co làm Hân sợ. Xe đang đổ dốc, các phải ngồi đó để chứng kiến cảnh người tù
chị buôn hàng chuyến muốn xe ngừng vì đau gãy một chân cùng đôi nạng, tiếng khóc của
bụng. Chao ơi, anh lơ xe nhảy phóng ra khỏi vợ con rồi sau đó là chiếc giỏ đệm trên vai
TRANG 129 ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2023