Page 140 - Dac San Song Than 2023
P. 140
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
sao chiếc hài lại văng ra giữa đường vậy Kỳ của Hân chạy rồi kìa! Nhưng có lẽ hai giỏ
quá! Chỉ nghĩ vậy thôi là đôi má của Hân lại đệm của Hân quá nặng, có lẽ tiếng hét của
đỏ bừng lên. Hân quá to, nên tên trộm vội bỏ lại hai giỏ
Hân thi đậu Tú Tài Một, mừng và báo tin đệm và chạy thục mạng vào xóm tối.
cho anh, ngày gửi thư, thùng thư bên cạnh May mắn Hân gặp được những người cùng
cây xăng góc ngã tư đường, Hân cứ đứng tần cảnh với nhiều giỏ đệm, họ có thân nhân
ngần mãi, mắc cỡ, sợ ai đó bắt gặp Hân đang cùng chung trại tù với anh. Xe đò vào đường
“hình như là tình yêu”. đất đỏ bụi mù, vượt đường dài đến Phước
Thư đến tay anh, thêm ngạc nhiên, anh về Long, Sông Bé, thả những người thăm tù
phép bất ngờ đúng vào ngày gia đình có bánh xuống căn nhà gỗ nhỏ trống vắng giữa rừng.
kem nhỏ mừng Hân thi đậu. Anh về vội chỉ Phải thêm một chuyến xe nữa, chỉ chở những
một ngày thôi, chỉ để nói hai điều thôi, chúc người thăm tù vào trại chính, xe mệt mỏi
mừng Hân thi đậu và Hân không nên mặc chạy qua những đồi, những suối, qua những
cảm nhà nghèo. Ánh mắt nhìn Hân và lại vội hàng cây lồ ô xoay quanh vùng đất đỏ. Gần
vã đi ngay. đến trại tù, mưa và gió rất mạnh, nước mưa
Thư về, anh viết: “Hân nói, Hân là con số ào ào trút xuống từ trên mỏm đồi cao, cây
không, không là gì cả, anh cũng vậy, anh cũng cầu nhỏ bị những cành cây lớn văng vào đổ
là con số không, hai chúng ta cộng lại là số sập xuống, con đường vào trại tù bị chặn lối.
tám, là cái còng, còng đời nhau lại, và sẽ có Ông tài xế khuyên bảy người khách trở về
thêm bao nhiêu cái còng con con nữa”. Đọc lại căn nhà gỗ nhỏ lúc nãy, chờ sáng mai mưa
đến đây Hân đỏ mặt ngượng ngùng. tạnh, và ông sẽ liên lạc với những “cai tù”
Thư thưa dần. xem sao. Hân muốn theo ông taì xế về lại căn
Mặt trận Hạ Lào, rồi Mùa Hè Đỏ Lửa, anh nhà gỗ, nhưng trong nhóm sáu người còn lại
miệt mài bạc màu áo trận. Chiến trường đến không ai chịu đi. Hân sợ phải ở giữa núi rừng
hồi khốc liệt, Hân mong thư anh và Hân đọc một mình qua đêm, đành ở lại theo nhóm.
câu thơ của ai đó: Bẩy bà, gồm cả Hân nữa, sợ trễ giờ thăm
Ta vẫn biết dân mình phiêu bạt, nuôi, vội vàng nhặt những cành cây to còn
ta biết em mang hoài bão trong lòng, chắc, móc các quai giỏ đệm vào cành cây
ta muốn em cùng dân tộc long đong, vững chắc đó, lội theo dòng nước để kịp qua
đừng yên ngủ suốt đời bên sách vở. bờ bên kia. Anh thanh niên còn lại hét to
Hân phải làm gì cho anh cho đất nước? Với ngăn cản:
câu thơ “Đừng yên ngủ suốt đời bên sách - “Các bà quay trở lại ngay, nước đang chảy
vở...?” Hân viết thư cho anh nhiều hơn và ôm mạnh, các bà sẽ bị nước mạnh chảy xiết cuốn
chiếc radio nhỏ nghe tin tức từ chiến trường lôi đi mất..., phải lội ngược về lại bờ bên này”.
ngày càng khốc liệt. Lội ngược trở lại cầu an toàn, Hân nghĩ
Và rồi sau 1975, Sàigon sụp đổ, như mọi sĩ chắc cũng nhờ những giỏ đệm quá nặng, chắc
quan của VNCH, anh vào trại tù của cộng sản. vậy, cơn sóng nước phải chịu thua?
* Nhóm người trở ngược về bờ cũ, nằm vật ra
Ngày đó, khoảng hai giờ sáng, xe lam chở trên sườn đất đỏ. Mưa vẫn tiếp tục nặng hạt,
Hân đến bến xe Chợ Lớn. Ông xe lam giúp cả nhóm được che trên đầu một cái áo che
Hân đem hai giỏ đệm đầy thức ăn xuống mưa, bảy người chui vào để chỉ che được bảy
trước, hai giỏ đệm đã sẵn sàng dưới sân, Hân cái đầu, cứ ngồi như vậy suốt đêm.
ngước cổ nhìn lên nóc xe lam, chờ thêm một Trời gần sáng, những phút khó thở giữa
giỏ đệm nữa. Bỗng Hân nghe tiếng chân chạy đêm hôm đó, Hân phải lòi đầu ra ngoài áo
nặng nề sau lưng, như có linh tính, Hân quay che mưa để thở, ngạc nhiên thấy một người,
lại. Ôi, một tên trộm xách hai chiếc giỏ đệm rồi hai người, rồi ba người...núp sau những
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2023 TRANG 128