Cao Xuân Huy Mỉm Cười Nơi Chín Suối

Philato



Người lính già “Tháng Ba Gẫy Súng” đă đi xa, mi đă khép lại vĩnh viễn v́ bệnh ung thư mắt, nhưng tiếng cừơi khề khà bên bàn cafe, nhừa nhựa bên ly bia và cái giọng ngọng nghịu của ông “đại tá hưu” trong “Thư Saig̣n” vẫn cỏn đây. Bạn bè vẫn nhớ đến anh, nhớ chỉ để mà nhớ đến một người lính sống có t́nh, chiến đấu hết ḿnh bên đồng đội, nhưng ngừơi thân của anh, những đứa con nhớ đến bố th́ lại tiếp tục công việc của bố c̣n dở dang, làm những việc thật nhỏ để hy vọng có kết quả thật to lớn. Kết quả không phải để giúp bố quay lại với con, mà kết quả ấy nếu thành công th́ sẽ giúp những bệnh nhân như bố có cơ may đựơc qua khỏi chứng bệnh quái ác, quái ác như tử thần ŕnh rập và bất ngờ đột nhập vào bất cứ ai.
Cháu Xuân Dung đă t́nh nguyện tham gia cuộc chạy việt dă để gây quư giúp tổ chức OMF sớm t́m ra liệu thuồc trị bệnh công hiệu. Xin quư độc giả nghe cháu Xuân Dung, con gái Cao Xuân Huy, tâm sự với Bố:
***

Bố Yêu Quư.
Con dự cuộc chạy bộ này cho bố. Con chạy cho bố v́ sự chịu đựng, quyết tâm, và nhất là nỗi đau đớn (của cuộc chạy đường dài này) nhắc con nhớ lại sức mạnh và ư chí của bố khi phải đối diện với một điều kinh khủng và hoàn toàn mù mờ lúc đó. Lời chẩn đoán của bác sĩ là một cú shock cho bố và con, v́ ḿnh hoàn toàn không biết mức độ của nó như thế nào. "Choroidal Melanoma" là hàng chữ ḿnh đọc trong kết quả thử máu, nhưng bố và con, ḿnh chỉ biết hỏi nhau và tự hỏi “Ung thư mắt?” “Dữ vậy sao?” . Chúng ta chẳng biết ǵ hết, Bố ơi, bố cũng chẳng biết bệnh t́nh ḿnh thế nào hết.
Con ước ǵ lúc đó ḿnh biết nhiều hơn thế, con ước ǵ lúc đó bố có nhiều cách chữa trị để lựa chọn, con ước ǵ lúc đó có cách chữa bệnh cho bố…
V́ vậy, cuộc chạy này của con là để cho bố. Con chạy cuộc đua này để ủng hộ cho tổ chức đang nỗ lực t́m ra cách chữa trị căn bệnh đó.
Con biết là bố sẽ hănh diện khi biết con bố làm chuyện này. Mỗi ngày con t́m thấy phấn khởi và động lực trong cuộc sống từ bố và cuộc đời bố đă sống. Con biết là bố lúc nào cũng bên con, và con biết là bố sẽ có mặt ở đó khi con vượt đích đến của cuộc đua,
Con yêu bố

***
Sau khi thưa chuyện với bố xong th́ cháu Bé mới nhận ra đoạn đường chạy đua này xa quá xa, chí mong chạy đều bước, nhưng sức “e không kham nổi đoạn đường dài” nên cháu Bé đành thưa chuyện với những ngừơi thân trong gia đ́nh đề tiếp sức cho cháu sao cho về đến mức cuộc chạy marathon mà không quan tám tới thứ hạng. Mục tiêu xa hơn cao hơn, lư tưởng hơn đó là nhờ sự tiếp sức mà cháu có thể lạc quan nghĩ đến sự thành công, t́m ra liều thuốc hữu hiệu để trừ căn bệnh quái ác cho tha nhân. Thư của cháu như sau:

Thưa Các Bác, Các Chú:

Như nhiều bác , nhiều chú đă biết, hồi tháng Hai 2005 bố cháu được bác sĩ cho biết ông bị mắc chứng ung thư Choroidal Melanoma và tháng Mười Một năm 2010 th́ bố cháu mất khi khối ung thư di căn phá nát gan ông. Khi ung thư chạy xuống gan th́ bố cháu có rất ít lựa chọn. Ông chỉ có thể chọn, hoặc theo 1 cách hoá trị hầu như đă bị coi là vô hiệu quả, hoặc tham dự một cuộc khảo cứu của các bác sĩ chuyên khoa ung thư ở Viện Đại học UCLA thí nghiệm một loại thuốc mới cho các bệnh nhân bị ung thư Metastatic Uveal Melanoma. Bố cháu đă quyết định chọn cách chữa thí nghiệm này.

Khi bố cháu chọn cách chữa trị có hy vọng có thể cứu được mạng ḿnh, và nếu thành công, sẽ cứu mạng được biết bao nhiêu người nữa, cả nhà cháu đă dấy lên niềm hy vọng. (Một trong những điều quan trọng nhất mà cháu và gia đ́nh học được từ kinh nghiệm này là chúng ta cần có hy vọng, cần có nhiều hy vọng, khi đương đầu với một thứ đáng sợ và độc địa như bệnh ung thư!) Thế nhưng không may, loại thuốc mới này không thành công trong trường hợp của bố cháu, và 8 tháng sau khi biết tin ung thư đă di căn xuống gan, cháu mất bố!

Với cháu và gia đ́nh, chuyện bị mất vĩnh viễn người bố thân yêu là điều khủng khiếp không thể nào diễn tả nổi, và như các bác, các chú chắc cũng hiểu được, hoàn toàn thay đổi cuộc đời cháu.

Giờ đây, sau khi có thời gian để nguôi ngoai niềm đau mất bố, cháu nhất quyết dấn thân để đóng góp vào việc giúp đỡ những người đang trải qua những ǵ bố cháu đă phải chịu đựng, bằng cách giúp tổ chức Ocular Melanoma Foundation (OMF) gây quỹ tài trợ các cuộc khảo cứu nhằm t́m ra phương thức điều trị tốt hơn và hy vọng có được cách chữa được chứng ung thư này.

Cháu sẽ dự cuộc chạy Việt dă Surf City Half Marathon vào ngày 3 tháng Hai 2013 để tưởng niệm bố cháu, và để gây quỹ giúp tổ chức Ocular Melanoma Foundation, là nơi mà cháu đă từng nhờ cậy nhiều lần trong suốt thời gian bố cháu mang bệnh. Đây là lần chạy thứ nh́ của cháu, và cháu đang cố sức tập luyện ráo riết hơn nữa v́ biết rằng có nhiều người ủng hộ cháu.

Mọi sự đóng góp dù nhiều hay ít của các bác, các chú đều rất được trân trọng và sẽ giúp cháu đạt được muc tiêu tự đặt ra là gây được $1,500 cho OMF.

Các bác , các chú không thể biết được rằng tất cả những ǵ các bác các chú đă chia sẻ, nâng đỡ cháu trong suốt thời gian khó khăn nhất của đời ḿnh vừa qua có ư nghĩa thâm sâu đến độ nào, và cháu không thể nào có đủ lời, đủ cách để bày tỏ hết tấm ḷng biết ơn các bác, các chú.
Cháu xin được chân thành tạ ơn về tất cả những ǵ mà mọi người đă làm cho cháu và gia đ́nh, cháu cũng xin cám ơn nếu được các bác, các chú hỗ trợ cho một việc làm có ư nghĩa hết sức lớn lao đối với cháu như thế này,
Nếu các bác, các chú có ḷng ủng hộ cho cháu, xin vào địa chỉ này .
(xxxxx@yahoo.com )(địa chỉ này cháu gửi cho người thân nên tôi xin cất đi).
***.
Mặc dù thư của cháu Bé chỉ gửi cho những ngừơi thân thuộc trong gia đ́nh, nhưng chú Hùng, một đồng đội của Huy, từ Úc Châu sang thăm Huy, ở bên cạnh Huy và khi Xuân Huy gẫy súng lần thứ 2 th́ lo hậu sự cho Huy, nên chú Hùng đă nhận ra lư tưởng cao đẹp của cô cháu gái, cháu biết nghĩ đến tha nhân th́ mục tiêu của cháu không thể chỉ gói gọn trong t́nh thân mà phải vượt ra xa hơn.

Không ai hiểu cháu Bé hơn chú Hùng, chinh tay chú đă cầm “tông-đơ” vừa ứa nước mắt vừa hớt trọc đầu đứa con gái cưng, theo nguyện vọng của con để tặng mái tóc dài óng mựơt cho những thiếu nữ chữa bệnh bằng phương pháp “ki-mô” và cháu mang “đầu trọc” cùng bạn bè xuống phố để chia xẻ nổi buồn với người rụng tóc đồng thời gây quỹ cho hội ung thư. Giọt nứơc mắt trước đây hănh diện v́ con đă hy sinh mái tóc cho ngừơi mắc bệnh nan y th́ nay chú Hùng hănh diện v́ cháu Bé quyết tâm cho mục tiêu cao cả. Mặc dù cháu không yêu cầu, nhưng chú Hùng vẫn gửi thư đến đồng đội của Cọp Biển Cao Xuân Huy, thơ rằng:
***
Thưa Huynh Đệ Cọp Biển

Tháng 11 năm 2010, người anh em của chúng ta, Cao Xuân Huy, qua đời v́ chứng ung thư mắt. Anh để lại vợ và 2 con. Cháu gái thứ nh́ (Xuân Dung, Beatrice, tự là Bé) hiện đang là một cố vấn tâm lư giáo dục cho học sinh Trung học ở California . Bé đă ở bên cạnh bố suốt thời gian điều trị cho đến ngày cuối.

Chứng ung thư mắt mà Huy mắc phải, tuy không hiếm, nhưng ở nơi Huy, là chuyện bất trị (v́ di căn xuống gan, và khi đă chạy sang nơi khác, chỉ 15% có thể sống thêm được trong ṿng 5 năm kể từ ngày biết có bệnh). BS Ngô Thế Vinh đă giải thích về chứng ung thư mắt nơi Huy sau khi Huy ra đi.

Cho đến giờ này y khoa vẫn chưa có cách ǵ chữa trị chứng ung thư mắt, như Huy đă gặp. Và tổ chức Ocular Melanoma Foundation vẫn tiếp tục nghiên cứu hy vọng có thể một ngày t́m ra phương thức chữa trị một cách hiệu quả chứng bệnh quái ác hàng năm cướp đi bao mạng sống.
Từ khi biết bố bị chứng Ocular Melanoma, cho đến lúc bố mất, Bé đă thường xuyên liên lạc với Ocular Melanoma Foundation để hỏi thăm, t́m hiểu về chứng bệnh này, cũng như đă nhờ sự gíp đỡ của OMF trong việc t́m kiếm cách thức điều trị cho bố.

V́ thế, để bày tỏ ḷng nhớ thương bố một cách cụ thể và có ư nghĩa, cũng v́ biết ơn tổ chức OMF, Bé quyết định dự cuộc chạy ‘bán Việt Surf City Half Marathon gây quỹ cho OMF vào ngày 3 tháng Hai, năm 2013.

Chạy một đoạn đường 21 cây số chắc chắn không phải là chuyện ai cũng làm được. Bé biết là để có thể hoàn tất cuộc đua, cháu cần phải có thể lực và sức chịu đựng dẻo dai. Nhưng cháu nhất quyết phải làm bằng được, chỉ v́ muốn có một chút đóng góp cụ thể cho tổ chức mà cháu và bố cháu đă mang ơn. Và nhất là v́ Bé muốn chia sẻ nỗi đau đớn và chịu đựng của bố cháu suốt thời gian đau đớn v́ bệnh. Bé đă ráo riết tập luyện bấy lâu nay và đang chờ đến ngày đó.

Bé viết thư cho bạn bè, thân hữu trong ṿng gia đ́nh thân thuộc báo tin cháu sẽ làm việc này để nhớ đến bố.
Cháu không hề nhờ tôi chuyển thư này đến các bác các chú trong gia đ́nh TQLC của bố, nhưng tôi tự nhận bổn phận gửi đến quư NT và các CH của Cao Xuân Huy, những người mà Huy luôn coi là một phần đời không thể phân ly của ḿnh, với ước mong các bác, các chú của Bé cùng chia sẻ với cháu, ḷng thương yêu và tưởng nhớ đến người bạn, người anh em của ḿnh.
( Ó Biển Như Hùng)
***
Nếu cuộc đời bằng phẳng cả th́ nào dễ biết ai hơn ai? Nếu sáng vác ô đi, tối vác về, sáng lên xe chiều xuống ngựa đă có cơm ngon canh ngọt bên vợ đẹp con khôn chờ sẵn th́ sao hiểu đựơc t́nh người đồng sở đồng đơn vị. Nhưng “Tháng Ba Gẫy Súng” Cao Xuân Huy th́ có những ngừơi anh, người em cùng súng gẫy như Huy, cùng sống thác bên nhau trong hững ngày cuối Tháng Ba năm ấy.
Thán Ba năm ấy, sáng thức dậy, họ chia nhau nắp nước bi đông
Giữa đại dương mênh mông.
Trên băi cát Thuận An, bên bờ biển Đông mà chết khát
Trưa hôm ấy, hết đạn, họ chia nhau những viên cuối cùng
Và đêm hôm ấy họ nằm trên băi cát ngó đèn “kéo quân” của tàu thuyền ngoài biển khơi, ngó trăng “sao” trên trời cao mà ḷng cùng ngao ngán.
Băi cát mênh mông, đại dương mênh mông và trời cao mênh mông nhưng Cao Xuân Huy cùng đồng đội th́ mang nỗi buồn mênh mông, mênh mông.
Chôn chân tại chỗ, móc túi t́m đạn th́ chỉ thấy những “viên bi”.
Bắn súng bằng miệng đế át tiếng AK
Sáng hôm sau họ lại chia nhau..., không phải hớp nứơc, bịch gạo xấy mà là trái “măng cầu gài” M26!
Một trái không đủ chia nhau,
Ai may mắn banh xác nằm lại trên cát rồi đi vào ḷng đaị dương
Ai không may thoát chết th́ tử thần đến bắt cho tay vào c̣ng!
Cao Xuân Huy có những đồng đội như thế, cháu Bé có những chú bác như thế th́ chuyện có những đứa con cháu biết nghĩ đến tha nhân không có chi lạ. Chỉ lạ là ai đó không nhận ra nghĩa cử của thê hệ thứ hai. V́ vậy sau khi chú Hùng loan tin nghĩa cử cùa cháu Xuân Dung, con gài Xuân Huy, th́ những đồng động của Bố Huy đă tiếp sức cho cháu vượt qua đoạn đừơng chiến binh, vựợt gấp đôi chỉ tiêu mà cháu tự đặt ra trong thời gian ngắn nhất.
Những đứa con ngoan và có hiếu th́ không có cha chú thiếu bổn phận.
Cám ơn các chú các bác, cám ơn cháu Bé Xuân Dung
TQLC Cao Xuân Huy đang mỉm cừơi nơi chín suối
 

 


MỤC LỤC

Lá thư Sóng Thần

Hội TQLC Sacramento

Sinh hoạt hội Des Moines

Sinh hoạt liên hội Úc Châu

Des Moines nắng ấm t́nh nồng

Khoá 22 và Lam Sơn 719 Hạ Lào

60 Năm qua dạ vẫn tối

Âm Thoại Viên theo chân các Đại Bàng

Anh hùng tử, khí hùng bất tử

Hành tŕnh vượt biên

Bán sách, đi Tây

Biển vẫn đợi chờ

Buồn vui Đại Hội 2012

Vui buồn đời lính

Cao Xuân Huy - Mỉm cười nơi chín suối

CĐ B/TQLC - Cuộc hành quân đổ bộ Deck House V/Sóng Thần 1/67

Chuyện cô gái đồi sim

Chuyện dài đời lính

Chuyện một lá cờ

Con nuôi cha không bằng bà...

Cửa Việt bốn ngày đêm băo lửa

Đại Đội 1 Quái Điểu

Dài tựa thiên thu

Di tản chiến thuật

Đồi tranh 3 mộ

Sư Đoàn TQLCVN với hành quân Hạ Lào

Kẻ tự sướng

Lửa mùa hạ

Đốt ḷ hương cũ tái chiếm Quảng Trị

Sư Đoàn TQLCVN với hành quân Hạ Lào

Mănh Hổ: Chiến thắng TAKEO 1970

Once Upon a Time, Vietnam (Letter to my children)

Một hậu quả bất ngờ

Người lính TQLC Bên Bờ Bến Hải

Người Phụ Nữ VN trong văn chương b́nh dân

Nguyễn Phúc Thọ

Nhớ về Trâu Điên

Những Emails rất ngắn và rất thật về cuộc
Hành Quân Lam Sơn 719

Những lá thư từ tuyến đầu tổ quốc

Nỗi ḷng người lính

Nơi người lính đi qua

Nỗi ḷng người lính VNCH nhân ngày Chiến Sĩ Trận Vong

Nụ hôn đầu...    

Phóng sự lễ Độc lập tại Thành Phố AUSTIN

Người Phụ Nữ VN trong văn chương b́nh dân

Quá đă !!

Quê hương bỏ lại

Đại Đội 4/TĐ2 tái chiếm Dakto

Tạp Ghi - Chuyện "Nghề Tổ"

Tiểu Đoàn 2 - Trận chiến Tam Quan

Tháng Ba và Trung Đội 3

Tiểu Đoàn 2 Pháo Binh TQLC Thần Tiễn

Tiểu Đoàn 5 TQLC Đánh Trên Đầu Địch

Tiểu Đoàn Truyền Tin

Toán Thủy Kích Sư Đoàn TQLC

TQLC Nam Cal & Xuân QUƯ TỴ

Trận chiến Đại Phú

Trung Đội Trưởng của tôi... Thiếu Úy Vũ Mạnh Cường

Tuổi Già

Ước Mơ

Viên ngọc nát

Viết thay..

Viết từ "Lưng Núi" Một chặng đời