Page 4 - TQLC Tango Nguyen Thanh Tri
P. 4

kịp nạp đơn xin thì Ổng đã gọi lên lấy giấy phép, trái với ông XXX, khi nhận được điện
               tín vợ tôi sanh khó, tôi xin nhưng lại không cho! Thôi thì đành tự ký 7 ngày phép trước rồi
               lãnh 15 củ sau! Cả hai kỷ niệm đều đáng nhớ.
                       Bổ sung cho nhận xét của Lâm-Quách về Tango, Facoto Phan Công Tôn, một Đại
               Đội Trưởng xuất sắc của Tango xen vào:

                       MX Phan Công Tôn:
                       -Nói về tính văn nghệ thì 99,9% dân cầm súng đều có máu đó, sau khi ngưng bóp
               cò, buông súng để nghỉ ngơi thì mỗi anh tìm cho mình một thứ gì đó để mà cầm thay cho
               cây súng hầu tinh thần bớt căng thẳng. Anh thì “tay lại cầm tay”, anh cầm bài, ngài cầm
               chai hoặc cầm đàn.., đàn nhiều dây hay ít đây thì tùy khả năng và ý thích. Tango tức nhạc
               sĩ Trang Thủy thì cầm đàn sáng tác những bản nhạc thật hay. Những lần đóng quân hoặc
               khi đơn vị làm công tác dân sự vụ, hành quân bình định năm 1964 tại Gò Công thì Tango
               đàn và hát cho các cháu thiếu nhi nghe, tập cho các cháu ca hát, từ thiếu nhi đến người lớn
               cùng ngồi quanh nghe tiếng đàn thay tiếng pháo kích. Tính văn nghệ của Tango đầy chất
               tâm lý chiến, trọn bề văn võ.
                       Ngoài các MX kễ trên, người viết đi hỏi tiếp nhiếp ảnh gia MX Chu Trọng Ngư.
               Ông quan súng to và dài Pháo Binh (PB)

                       MX Chu Trọng Ngư:
                        - Một sáng đầu tháng 5/1975, tôi buồn nên đứng đón xe bus để đi lang thang thì
               thấy Tango từ trên xe bus bước xuống, tôi không đi nữa mà kéo Tango vào quán bên đường
               làm một cái “hắc-quẩy”, cả hai thầy trò có quá nhiều kỷ niệm để nói với nhau, nhưng không
               ai nói được điều gì vì café hôm đó quá đắng! Để không khí bớt buồn, tôi hỏi Tango rằng
               tại sao ông có nhiều bản nhạc hay mà trước đây không phổ biến? Uổng quá, nay thì lỡ ..
               thì rồi! Tango thở dài:
                       -Cũng mong lắm, nhưng ngày đó ưu tiên cho tay cầm súng, nay súng không còn và
               dây đàn cũng đứt, tiếc lắm nhưng biết làm sao!”
                       Nhắc lại chuyện cũ, PB Ngư nghẹn ngào, nuốt cục buồn rồi nói tiếp với người viết:
                       -Trong lần dự đại hội TQLC tại Seattle, tôi nhắc ổng về những bản nhạc hay thì nên
               phổ biến, Tango lại thở dài: “Phổ biến làm gì! Ước mong làm một CD để làm kỷ niệm mà
               còn chưa có điểu kiện để thực hiện!”
                       Người viết thấy họ Chu muốn gợi ý điều gì đó nên tôi đề nghị anh Ngư làm đầu tàu
               thực hiện thì sẽ có người tiếp tay ngay. Tôi hỏi anh Ngư:
                       -Xin anh kể cho nghe một vài kỷ niệm với Tango, anh nghĩ gì về Tango?
                       Anh Ngư nói:
                       - Năm 1962, khi TĐ4/TQLC xuất quân, Th/Úy PB Chu Trọng Ngư làm đề-lô cho
               Tr/Úy Nguyễn Thành Trí, khi nghe súng nổ, tôi vội tìm chỗ núp, lúc sau ngó lên thấy Tango
               đứng nhìn tôi mỉm cười, khiến tôi từ từ đứng dậy và .. quê ơi là quê! Đã gần nửa thế kỷ,
               tôi vẫn nhớ đến nụ cười bao dung ấy của Tango thay vì nói tiếng “đức” như một số cấp chỉ
               huy khác.
   1   2   3   4   5   6   7   8   9