Page 258 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 258
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
ngoài Bắc để hành hạ rồi chết ngoài đó trước, tất cả những suy nghĩ đó đều sai
đâu. Đây nè, tay tui còn xâm 2 chữ “Sát hết.
Cộng”, mấy ông tưởng tui sợ chết mà Chỉ có một kết luận duy nhất, tôi là
chịu sống chung với tụi chó đẻ nầy hả ? một thằng hèn, tôi đã vì sự sống của
Tới đó thì bọn bộ đội chịu hết nổi, tên chính tôi, vì gia đình và vì… tiếc của
chỉ huy bèn quát : đời, tôi đâu có dám làm như một anh
– Thôi hai thằng nầy về hàng trở lại lính thường ở đơn vị TQLC, không
đi để thằng nầy lại cho chúng tao ! chấp nhận sinh Nam tử Bắc, thẳng tay
Bọn bộ đội đưa 2 thằng tù sĩ quan trở chửi bới già Hồ để ung dung đi vào cõi
về xâu trở lại rồi ra lệnh tiếp tục lên chết !
đường. Tôi còn cố nhìn lại anh thương
binh TQLC đang nằm dưới đất, cổ còn Cái chết của anh là một bài học lớn cho
cố ngểnh lên để nhìn theo chúng tôi tôi mà suốt đời, tôi đã không bao giờ
như tiễn, như đưa… Bọn cán binh CS dám quên. Từ đó, tôi đã không bao giờ
thì bàn soạn xì xào… coi lon lá nhà binh, bằng cấp bỏ trong
túi hay tiền tài vật chất có trong cuộc
Được một khoảng xa vài trăm thước, sống là thực sự giá trị con người (có ở
tôi nghe một tiếng súng nổ ở phía sau. hoàn cảnh khốn cùng mới thấy lon lá hay
Chỉ một tiếng súng nổ phá tan cái yên ông lớn chừng nào lại dễ thành thằng hèn,
tỉnh của buổi trưa hè mà như đã phá thằng ăng-ten chừng nấy).
nát cái định kiến cố hữu vẫn có trong
lòng tôi, anh lính TQLC, tuy vì lý do Chỉ có DANH DỰ, xin dùng chữ hoa ở
thiếu văn hoá một chút nên dùng toàn đây, mới xác định giá trị con người. Xin
những từ ngữ máy nước để chửi bọn CS cám ơn anh, một người tôi đã không
nhưng đã đánh thức dậy trong tôi, đã được hân hạnh biết tên biết tuổi, đã
nói vào tri thức tôi rằng, những tự hào dạy cho tôi một bài học vô cùng thắm
tôi đã và đang có là một người ngang thía mà suốt đời tôi sẽ ghi nhớ trong
tàng không biết sợ, với cái học vấn hơn lòng.
người thường một chút để tự cho mình
là một người trí thức. Hay nhìn xuống Nước mắt chảy dài trên má tôi, lần nầy
những người không được may mắn có không phải vì cái buốt đưa lên từ hai
cái học vấn của tôi hay các sĩ quan bàn chân đi đất mà là từ trái tim, khối
khác, phải đi hạ sĩ quan hay binh sĩ và óc chợt nhận ra cái hèn không dám
cho họ là những người không đáng chết của mình.
được kính trọng, họ chỉ là để phục vụ
cho chúng tôi, các sĩ quan ăn trên ngồi BS NGUYỄN NGỌC ẨN
______________________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025 TRANG 248