Page 117 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 117

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM





                   một anh rờ đầu rờ tay vạch mắt đứa            Chuyện  4:  Những  Cuộc  Chia  Tay  Xé
                   nhỏ, họ nói gì với nhau rồi nói gì với       Lòng.
                   người đàn bà. Thấy cô ta trao đứa bé               Cũng trên bến tàu, cầu thang đã
                   cho một anh thanh niên. Anh nầy bồng         được kéo lên. Trên tàu đầy người, ồn
                   đứa nhỏ úp vào ngực mình rồi vén áo          ào.  Dưới  bến  vẫn  còn  đầy  người  và
                   đưa  lưng  đứa  nhỏ  cho  anh  kia  xem.     cũng ồn ào. Ở dưới nói vói lên, ở trên
                   Thằng nhỏ ốm đến nỗi cái xương sống          nói vọng xuống, và vì thấy tàu sắp rời
                   lồi lên một đường dài…                       bến nên càng quýnh quáng tranh nhau
                          Anh thứ hai đã lấy trong túi ra       vừa ra dấu vừa la lớn, mạnh ai nấy la
                   chai dầu từ lúc nào, bắt đầu thoa dầu        nên không nghe được gì rõ rệt hết!
                   rồi  cạo  gió  bằng  miếng  thẻ  bài  của          Máy  quay  phim zoom vào  một
                   quân đội.                                    người đàn ông đứng tuổi đang hướng
                          Thiên hạ vẫn rần rần hối hả đi        lên trên ra dấu nói gì đó. Bên cạnh ông
                   qua. Hai thanh niên nhìn về hướng cái        là một thằng  nhỏ  cỡ  chín mười tuổi,
                   cầu thang, có vẻ hốt hoảng. Họ quay          nép vào chân của ông, mặt mày ngơ
                   qua người đàn bà, nói gì đó rồi đứng         ngác. Một lúc sau, người đàn ông chắp
                   lên,  bồng  đứa  nhỏ,  vừa  chạy  về  phía   tay hướng lên trên xá xá nhiều lần như
                   cầu thang vừa cạo gió! Người mẹ cố sức       van lạy người trên tàu, gương mặt sạm

                   đứng  lên,  xiêu  xiêu  muốn  quị  xuống,    nắng của ông ta có vẻ rất thành khẩn.
                   vừa khóc vừa đưa tay vẫy về hướng đứa              Bỗng trên tàu thòng xuống một
                   con.  Một  anh  lính  Mỹ  chợt  đi  qua,     sợi  thừng  cỡ  nửa  cườm  tay,  đầu  dây
                   dừng lại nhìn, rồi như hiểu ra, vội vã       đong đưa. Mấy người bên dưới tranh
                   chạy lại đỡ người mẹ, bồng xóc lên đi        nhau chụp. Người đàn ông nắm được,
                   nhanh  nhanh  theo  hai  chàng  thanh        mỉm cười sung sướng, vội vã cột ngang
                   niên,  cây  súng  anh  mang  chéo  trên      eo ếch thằng nhỏ. Xong, ông đưa tay ra
                   lưng lắc la lắc lư theo từng nhịp bước….     dấu cho bên trên. Thằng nhỏ được từ
                          Viết lại chuyện nầy, mặc dù đã        từ kéo lên, tòong teng dọc theo hông
                   hơn ba mươi năm, nhưng tôi vẫn cầu           tàu. Nó không la không khóc, hai tay
                   nguyện cho mẹ con thằng nhỏ được tai         nắm chặt sợi dây, ráng nghiêng người
                   qua nạn khỏi, cầu nguyện cho hai anh         qua  một  bên  để  cúi  đầu  nhìn  xuống.
                   thanh  niên  có  một  cuộc  sống  an  vui    Người đàn ông ngước nhìn theo, đưa
                   tương xứng với nghĩa cử cao đẹp mà           tay ra dấu như muốn nói:
                   hai anh đã làm. Và dĩ nhiên, bây giờ,              “Đi, đi! Đi, đi”!
                   tôi nhìn mấy anh lính Mỹ với cái nhìn               Rồi mặt ông bỗng nhăn nhúm
                   có thiện cảm                                 lại, ông úp mặt vào hai tay khóc ngất!









      ______________________________________________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025   TRANG  107
   112   113   114   115   116   117   118   119   120   121   122