Page 88 - Dac San Song Than 2023
P. 88
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
chiến có những mất mát tàn nhẫn không lường được để có những cuộc ra đi nhẹ nhàng, tức
tưởi và đôi khi tình cờ nữa.
Chuyện xảy ra hôm nay mà ngày mai lại đến với biết bao đổi thay và bất ngờ. Có rất nhiều
người ở lại đằng sau cuộc chiến, từng mang tâm sự ngọt ngào của những người bạn thuở sống
chết có nhau mà tóc giờ đây đã bạc, lưng sắp còng, nhưng cho đến phút lâm chung của một đời
người vẫn còn những thâm tình sâu đậm của đồng-đội. Bao nhiêu năm qua rồi, chiến-tích dài
theo năm tháng của những trận thư hùng quyết giành từng tấc đất với quân thù, những người
lính chiến bao nhiêu lần ngồi lại, ôn kỷ niệm xưa, nhớ chiến trường cũ, nhớ đồng đội mình. Khi
có dịp mặc lại màu áo đơn vị và khi nâng niu lại những tấm huy chương còn rực sáng những
chiến công năm nào, làm sao không khỏi ngậm-ngùi khi nhớ lại biết bao đồng đội, chiến sĩ
mình đã ngã xuống để tạo vinh-quang cho những chiến thắng của màu cờ sắc áo mà mình có
được đến ngày nay và mãi mãi ...
…tôi với anh hai người xa lạ
từ phương trời chẳng hề quen nhau
(trích nhạc tình..)
Khung cảnh đổi chủ vô tình, đường xá, nhà cửa, xe cộ, quán xá như đang ở trong một hấp-
lực quay-cuồng tìm nhựa sống. Chỉ có những vết đạn in dấu trên thành lô-cốt bờ Mỹ Chánh,
quanh bờ tường tháp chuông Thánh Đường La Vang hoặc những bờ độn cát trắng từng thấm
máu đồng bào và chiến-sĩ cùng những rặng phi lao phất phơ những cành lá rũ trước cơn gió
Lào ác nghiệt là còn trọn vẹn ấn-tích ân-tình người lính cũ.
Bên vùng đất trải dài từ bờ Nam sông Mỹ Chánh, dọc theo Quốc Lộ 1, bung rộng qua Hải
Lăng, xuống dòng Thạch Hãn, băng qua Cổ Thành Đinh Công Tráng, người lính hỡi! Giờ nầy
anh ở đâu? Còn trên đời này hay siêu thăng nơi tiên cảnh? Dấu tích anh vẫn còn bên những căn
nhà ven đồi: chiếc mũ sắt ngày nào ôm-ấp anh nay là chiếc gàu múc nước giếng cho người dân
làng, quanh các triền đồi Hải Lăng, Triệu Phong, Cam Lộ. Chiếc ca nhôm vẫn còn sắc men sáng
loáng treo bên lu nước căn nhà ven đồi vùng La Vang Thượng, chiếc xẻng anh đào hố năm nào
thoáng thấy đâu đây trên rẫy sắn nương đồi và đêm về, tiếng côn trùng rì rả một liên khúc về
những điệu luân-vũ nhịp nhàng như ai-oán cho giấc mộng chưa thành của những người trai
phải bỏ cuộc giữa chừng giữa tuổi thanh xuân đang tràn-trề ước-mộng!
Lữ khách hôn lên những nắm đất cát trắng, đất cát mãi chung tình với những đồng đội
ngày nào cùng dẫm bước trên vùng đất này trong một cuộc chiến đấu vì tự do cho miền Nam
bằng những bước chân oai hùng như triều dâng sóng vỗ. Đất cát không biết khóc, chỉ có người
khóc thương tiếc đồng đội thuở sống chết và sát cánh nhau trên một chiến tuyến của chiến
trường xưa cũ và xa hơn cây cối nơi đây bốn mùa mãi phất phơ cành trước gió cùng tiếng rỉ
ran loài côn trùng về đêm như lời ru êm cho những đồng đội ngã xuống được yên giấc ngàn
thu.
(Về thăm lại ĐỒNG ĐỘI nơi căn cứ Barbara)
SEUL LES MORTS PLEURENT L’OUBLI DES VIVANTS.
ĐỒNG ĐỘI ĐÃ MẤT CHỈ BIẾT KHÓC KHI BÈ BẠN CÒN SỐNG QUÊN HỌ (IMMORTEL-PHÁP)
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2023 TRANG 76