Page 78 - Dac San Song Than 2023
P. 78
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
Trình như thế, Trình tỏ ra hãnh diện rồi nói:
-Đó là anh hai Soạn của tao, tao còn người anh nữa là Tôn Thất Trân, anh Trân tốt nghiệp
Khoá 20 Võ Bị Đà Lạt và cũng tình nguyện về Binh Chủng TQLC.
Nghe Trình nói thế, tôi mê mẩn với ước mơ một ngày nào đó sẽ được là lính TQLC. Tôi dò
hỏi ý định của Trình:
-Mày có định đi TQLC không?
-Tao có 2 người anh ruột* đang tại ngũ nên được miễn dịch nên bà già tao không cho đi
nữa, bắt phải học tiếp.
-Bà già tao cũng thế, vì tao là con một nên được miễn dịch, bà già tao nhất định không cho
tao đi mà bắt phải học tiếp, nhưng…
Nhưng Mậu Thân 1968 giặc tràn về gây tang tóc cho dân lành trong những ngày đầu Xuân.
Nhìn những trẻ em, người già chết là liệt trong những ngày Tết linh thiêng. Mọi gia đình trong
khu vực Tân Định nhốn nháo, hoảng hột không biết chạy đi đâu? VC đã tràn vào Xóm Chùa Tân
Định rồi!
Mẹ tôi ngồi đoc kinh cầu nguyện, nhưng lòng vẫn lo sợ, bà cụ run lập cập nói không ra lời,
thương mẹ già quá đỗi, hận lũ giặc muốn phát khùng, tôi chợt nhớ những anh lính TQLC năm
1963 mà tôi đi theo sau, tôi nhủ thầm: “Phải cầm súng thôi, cầm cây súng là yên tâm, bảo vệ
mẹ già và bản thân, gia đình và hàng xóm. Thế là tôi tình nguyện vào Khoá 9/68 Thủ Đức, thời
gian huấn luyện là 9 tháng.
Trong thời gian huấn luyện và tăng phái cho Sàigòn, nhiệm vụ bảo vệ cầu Băng Ky. Một
hôm thấy hai người lính chạy qua cầu, chúng tôi chận lại, phát giác ra thằng học cùng lớp cùng
trường, nó là Tăng Bá Phụng, quá vui mừng khi gặp bạn. Tôi nghe nói nó đăng lính rồi, nhưng
không biết nó đi đơn vị nào, nay thấy nó mặc rẳn ri TQLC tôi quá đỗi ngạc nhiên. Phụng bảo
tôi:
-Khi nào ra trường thì xin về TQLC, xin về TĐ2 với tao cho có bạn, OK?
Cẩu được ước thấy, coi như cái duyên nợ, mãn khoá, quá mừng khi tôi chọn được TQLC, lại
về TĐ2 đúng như lời Tăng Bá Phụng rủ.
Chúng tôi trình diện Thiếu Tá Tiểu Đoàn Phó Nguyễn Kim Đễ, ông khuyên nhủ nhiều điều
rồi cho trình diện Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng Nguyễn Xuân Phúc. Thiếu Tá Tiểu Đoàn Trưởng
chỉ cười mím chi, bắt tay nói ngắn gọn: “Các chú nhớ chơi ra chơi, đánh đấm cho ra hồn, đừng
có lề mề” .
Tôi được phân phối về ĐĐ3/TĐ2, Đại Đội Trưởng là Trung Uý Nguyễn Xuân Quang, Khoá
19 Thủ Đức, ĐĐP là Thiếu Uý Nguyễn Đức Truyền, Trung Đội Trưởng là các Thiếu Uý Nguyễn
Văn Minh, Nguyễn Văn Bồng và Tăng Bá Phụng và tôi- Chuẩn Uý Nguyễn Kha Lạt.
Dúng là duyên nợ, Tăng Bá Phụng và tôi, đôi bạn cùng ngồi lê trên ghế nhà trường từ nhỏ
nay cùng về với Trâu Điên, còn gì vui và hãnh diện hơn.
Nhưng ở với Trâu Điên không được lâu, khi TĐ7/TQLC được thành lập (6/1969) thì Đại
Bàng Nguyễn Xuân Phúc cho bốc toàn bộ ĐĐ3/TĐ2 sang Tiểu Đoàn tân lập, thành ĐĐ2/TĐ7.
Thời gian ngắn thì Trung Uý Nguyễn Xuân Quang thuyên chuyển sang TĐ4/TQLC, Trung Uý
Nguyễn Văn Nhượng từ TĐ2 sang thay thế làm ĐĐT/ĐĐ2.
Trung Uý Nhượng làm việc rất siêng năng, cẩn thận, nhưng tấm lòng rộng lượng của anh
mới là động lực đã khuất phục con “ngựa non háu đá” Kha Lạt. Tôi kính trọng anh mà ép mình
vào khuôn khổ, nhưng cái số tôi vất vả, được ai thương thì chẳng được dài lâu.
Tháng 6/1970, khi TĐ7/TQLC hành quân bên Campuchia, ĐĐ2/TĐ7 của Trung Uý Nhượng
có bổn phận bảo về đoàn xe tiếp tế về Preyveng thì bị một tiểu đoàn VC phục kích, anh Nhượng
đã điều động ĐĐ2 phản phục kích, bảo vệ được đoàn xe tiếp tế, nhưng anh Nhượng đã tử trận!
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2023 TRANG 66