Page 234 - DSST 2021-2022
P. 234
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
tự nhiên anh thấy dơm dớm nước giờ là thời buổi của người ta. Bởi
mắt. Con đường chạy dài hun hút, thế, mẹ nhận thấy, chỉ có mỗi con
hàm chứa với biết bao nhiêu nỗi rã đường duy nhất là lo cho con đi.
rời đương bành trướng, đục khoét Chỉ có ra đi là thượng sách, là còn
ở trong anh. Ngày mai anh đi rồi. có tương lai. Chứ mẹ cũng đâu có
Xa rời khỏi thành phố này. Thành còn cách nào khác hơn! Lo cho
phố gắn liền với anh kể từ khi anh con đi, là mẹ phải chạy đôn, chạy
mở mắt, cất tiếng khóc đầu tiên đảo, vay đầu này, nợ đầu kia, chứ
để chào đời. Thành phố mà trước mẹ đâu có thể lo thêm được nữa!
đây anh cứ ngỡ rằng, chẳng bao Hiện giờ bố con còn nằm ở trong
giờ anh phải rời xa nó! Ngày mai tù. Các em con còn nhỏ dại. Mẹ
anh đi. Rời xa tất cả mọi người không biết, rồi đây mẹ sẽ còn lo
trong gia đình cùng họ hàng thân được như thế này nữa hay không!
thuộc. Giã từ Nga cùng bạn bè. Mẹ chỉ sợ, đến một ngày nào đó,
Ra đi là để xây dựng nền móng tình trạng sức khỏe của mẹ sẽ từ
hứa hẹn cho tương lai. Khánh từ yếu đi. Chính vì thế, mẹ chỉ
không biết, rồi đây đời mình sẽ ra biết trông cậy, đặt hết sự tin
sao! Tương lai là cả những dấu tưởng vào nơi con. Bởi vì, con là
chấm, dấu hỏi to lớn, chập chờn, đứa con lớn ở trong gia đình. Nói
mờ ảo, lunh linh ở phía trước. dại, nếu con không biết suy nghĩ,
Khánh miên man suy nghĩ. Câu rồi đâm ra hư hỏng, thì hậu quả sẽ
nói mẹ dặn đi, dặn lại vẫn còn mang đến cho gia đình mình, hết
văng vẳng ở bên tai: sức là tệ hại và không thể nào mà
“Nếu Chúa thương mà cho con tả xiết được! Mẹ tin chắc rằng,
sang đến bên đấy được bình an, con sẽ hiểu được điều đó. Mẹ
thì con phải ráng chịu khó học không muốn cắt nghĩa thêm cho
hành để nên người. Con phải ra nó dài dòng văn tự ra để làm gì!
sức cố gắng. Phải nỗ lực phấn Bao nhiêu năm mẹ cho con ăn
đấu, bởi vì, chỉ có mình con cô học, con phải biết nghĩ đến bổn
thân độc mã nơi xứ lạ quê người. phận, nghĩa vụ và trách nhiệm đối
Mẹ biết rằng: Cho mình con đi là với gia đình. Chớ dại mà đua đòi,
mẹ phải đau lòng, đứt ra từng tập tành theo chúng bạn ăn chơi
khúc ruột, nhưng vì hoàn cảnh oái rồi sao lãng việc học hành thì phí
oăm, trớ trêu ở trong đó! Giả thử, cả một đời con ạ! Con nên nhớ
nếu con có ở lại, thì cũng chẳng rằng: Mọi người trong gia đình
bao giờ ngóc đầu lên được! Bây đều đặt hết sự tin tưởng ở nơi con.
___________________________________________________________ ______________________________________________________________ ___________________________________________________________
THÁNG 5/2022 ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2021-2022 TRANG 232