Page 93 - DSST2020
P. 93

89


             địch, chúng khựng lại ngay và quay đầu rút           cháu được phép ngồi ăn chung với các chú
             lui. Toàn thể binh sĩ TQLC đồng loạt đứng            TBB được không bác sĩ?, tui mạnh dạn hỏi
             dậy reo hò vang trời và hoan hô lực lượng            vì tính cho đến giờ này tôi không còn cảm
             Thiết Giáp Binh, Chi Đoàn 1/20 Chiến Xa.             giác mắc cở nữa mà cảm thấy gần gũi với
                 Liếc  qua  thấy  cháu  nào  cháu  nấy  nước      các chú nhiều hơn.
             mắt lưng tròng, cúi đầu im lặng, ông ba gai          ---Được thôi, chúng tôi xem các cháu như là

             cười, nói:                                           thân nhân của TB, các cháu có quyền.
             --- Thôi đã bảo trước là không được lệ rơi              Nói xong ông y sĩ và cô giáo cùng quay
             mà các cháu không vâng lời, chú không kể             về, đa số các bà trẻ đều ở lại và đến từng
             nữa đâu, các cháu “bướng bỉnh” không biết            giường  ngồi  ăn  chung  với  các  chú,  nói
             nghe lời gì cả, làm sao là học trò ngoan được        chuyện đời lính và học trò, chú Hùng và 2
             phải không cô giáo?, ông bagai quay qua cô           chú nằm gần ông bagai ngoắc tôi đến ngồi

             giáo, thấy cô giáo mắt cũng đỏ hoe                   với các chú, không kiêng dè tôi mạnh dạn
             ---Trời cô giáo mà cũng rơi lệ nữa thì làm           đến, quan sát mâm cơm của các chú có đủ 3
             sao học trò lệ không rơi.                            món, canh, xào và mặn, tráng miệng bằng
                Mình nghĩ, cái ông ba gai này ngay cả cô          quả  chuối,  nhà  thương  phục  vụ  khá  chu
             giáo của mình mà ông cũng không kiêng nể             đáo., tôi lấy thức ăn trong túi xách ra, thật
             thì huống gì bọn tép riu mình, tức thật..            may mắn có đúng 5 cái bánh Pates chaud,
             ---Tại chú đó, sao không kể chuyện gì vui            vừa đủ cho 5 người, ông bagai cũng có được
             mà lại kể chuyện buồn thì làm sao người ta           một cái, ông cầm cái bánh đưa lên miệng

             không khóc được, mình nói.                           cắn một miếng .
             ---À cháu ơi, đời lính làm gì có chuyện vui,         ---Cháu mua bánh này tại nhà hàng Thanh
             nếu có vui chăng chỉ là gượng vui mà thôi            Thế đúng không?
             cháu ạ, quanh năm suốt tháng, làm bạn với            ---Dạ đúng rồi chú, sao chú biết?
             chết  chóc  với  đói  lạnh,  với  rừng  thiêng,
             nước độc với nỗi cô đơn tột cùng của kiếp

             nhân sinh, yêu không dám nói yêu, cưới vợ
             thì không dám cưới, sợ người con gái yêu
             mình , mình yêu bị trở thành goá phụ khi
             tuổi đời còn quá trẻ.
             ---Thật vậy sao chú?,
             ---Có thể không đúng hoàn toàn với ai đó
             nhưng riêng với chú, đó là sự thật hoàn toàn.

             ---Đã 12h trưa rồi, các TBB phải dùng cơm,
             xin  mời  cô  giáo  và  quý  cháu  trở  về  hội
             trường dùng cơm với chúng tôi, một y sĩ lên
             tiếng. –
             --Các cháu có đem theo thức ăn trưa, các

             _______________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98