Page 84 - DSST2020
P. 84
80
hay giật mất và tự nghĩ “giấu nó đàng sau khác là hơi thăm ăn nhưng nếu may mắn
lưng cho chắc ăn, cuộc bốc thăm hoàn tất, 5 được ngồi ăn chung với ai đó mà cứ ăn thả
khuôn mặt trúng số rạng rỡ thoả thích, số giàn như ở nhà thì ôi thôi chắc chắn nét
còn lại thì tức tối buồn hiu thấy thảm thương duyên dáng e lệ của phận hồng nhan sẽ biến
quá chừng!!! . mất, câu nói Nam thực như Hổ Nữ thực như
Bà Hiệu Trưởng nhắc lại cho cô giáo và Miêu chắc chắn phải được sữa lại là Nữ thực
học trò về giờ giấc, trang phục và đặc biệt như Triệu Miêu thì đúng hơn., nếu mang
nhắc các nữ sinh phải hiền dịu, lịch sự, bánh mì thịt thì phải há miệng lớn để gặm
duyên dáng khi thăm hỏi các Anh TB, bánh mì trước mặt các Anh ấy thì kỳ chết,
không được lí lắc, đùa giỡn, bỡn cợt với các cuối cùng thì mình nhờ ông anh chạy xe đến
Anh. nhà hàng Thanh Thế mua cho 5 cái Pate'
Bà Hiệu Trưởng dặn dò thêm, chaud., với 2 trái cam sành, ăn uống như thế
là ổn rồi, mọi thứ được bỏ vào xách tay Air
---Các em nhớ mang theo thức ăn nhẹ vì có
thể sẽ đói bụng mà trong bv người ta không Vietnam nho nhỏ của mình, gọn gàng nhất,
bán thức ăn đâu, họ sẽ cung cấp cho chúng không sợ lẫn lộn, mình thích mặc áo dài
ta 1 chiếc xe GMC có thang cho các em leo màu xanh nhưng không được đành phải
mang áo dài trắng của trường, ông anh đã rồ
lên leo xuống. Một “bà trẻ"nhanh nhẩu hỏi:
-- Thưa Hiệu Trưởng các em có thể mời các máy chiếc Honda Dame, mình lên xe để anh
đưa đến trường, mình sinh ra và lớn lên là
anh ấy ăn chung không ạ? dân Sài Thành chính cống mà không dám lái
Bà Hiệu trưởng nghĩ ngợi một lúc rồi nói: xe gắn máy, đi đâu cũng phải nhờ người
---Thầy cũng chưa nghĩ ra điều này, thôi đến chở, may mà có ông anh được hoãn dịch chở
nơi rồi Thầy sẽ hỏi, các em phải có mặt tại đi chở về khi đi học. Đến trường thì đã thấy
trường sáng thứ Bảy trước 10 giờ sáng, mấy “bà trẻ" tề tựu đầy đủ rồi, mình là người
10:30am chúng ta sẽ lên xe đến bv. đến sau cùng nên bị mấy cái họng chì chiết:
Hôm nay là thứ 5, còn hai hôm nữa là bắt ---làm gì mà điệu thế “bà", bộ muốn kiếm
đầu cuộc hành trình lần đầu tiên trong cuộc bồ hả, ôi trời ơi còn mang nhiều Pate' chaud
đời, mình thật sự hồi hộp, lo âu, không biết nữa cơ chứ.. mời Chàng ăn hả?.
phải chào hỏi, ăn nói như thế nào để an ủi Mấy con nhỏ lắm chuyện này, mình nghĩ
các Anh, nói làm sao cho dịu dàng, duyên vậy nên không cần đối đáp gì hết nhưng
dáng hay ho, mấy lần đứng trước tấm gương cũng không để bị tấn công hoài mãi được
bự trong phòng ngủ để tập dượt cách nói, nên phải đáp trả:
âm thanh, cử chỉ và nụ cười như thế nào để ---À nha, trên vai các “bà" mang vác cái gì
cho được hoàn hảo, cuối cùng rồi cũng cảm mà nhiều thế hả, chân mình lấm đất bết bê,
thấy tạm được. Sáng thứ Bảy thức sớm, tắm lại cầm bó đuốc đi rê chân người,
gội, sấy tóc, trang điểm sơ sài không son Cả đám nín khe luôn, mình cười thoải mái,
phấn, mình không biết mang thức ăn gì, tính đúng lúc nghe cô giáo nói: ---Các em lên xe,
mình thì thích ăn ngon và ăn nhiều nói cách mỗi bên 10 người, Đệ Nhị bên Phải, Đệ
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020