Page 54 - DSST2020
P. 54

50


                        Đối với tôi, lý do chính và lớn nhất là tình yêu Binh Chủng (trong quá khứ, tôi có thể
             xuất Binh Chủng hoặc giải ngũ vì thương tật, nhưng tôi đã xin với Lạng Sơn cho tôi ở lại.) Tôi
             tin rằng tất cả các chiến hữu Mũ Xanh khác đều giống như tôi, rất trân trọng thời gian chiến
             đấu dưới màu cờ TQLC và ghi nhớ mãi chuyện chiến trường xưa. Tôi muốn tờ ĐSST là nơi
             lưu lại những kỷ niệm đó để chia sẻ cho anh em ở khắp nơi và cho những thế hệ sau. Điều
             thiêng liêng hơn cả là các câu chuyện đều nhắc tới những người đã hy sinh, đó là cách

             đẹp nhất để tưởng nhớ họ và an ủi, nối kết với thân nhân của tử sĩ.

                          Đặc San Sóng Thần không chỉ đem lại niềm vui và sự hãnh diện cho người lính TQLC,
             mà tôi còn coi đó như quyển “sử xanh” của Binh Chủng để ghi lại những chiến công, những
             câu chuyện thật về người Mũ Xanh đã sống, đã chiến đấu, và đã nằm xuống. Những trang sử
             xanh đó cũng bao gồm cả những câu chuyện về gia đình lính, những hy sinh của vợ, con người
             lính trong suốt hai mươi năm chinh chiến. Tình yêu giữa người lính và hậu phương cũng là một
             điều đáng được nhắc tới. Vì thế, tôi thường ưu tiên cho những bài viết về chuyện chiến đấu,

             chuyện đời thật hơn là những chuyện tình hư cấu.

                      6/ Chú vừa dùng hai chữ “sử xanh” để nói về kỳ vọng của chú dành cho ĐSST. Tuy
             nhiên, mọi cuộc chiến đều có hai mặt tốt, xấu, và nếu là “sử” thì phải bao gồm cả hai mặt đó.
             Như vậy, nếu ĐSST chỉ nói về những chiến công thì liệu có đủ hay không?

                     Trước hết, nói rộng ra ngoài đề tài ĐSST một chút, tôi nghĩ ít khi có nhà viết sử hoàn
             toàn độc lập, đa số họ viết dựa trên quan điểm chính trị của chính quyền họ phục vụ.

             Trở lại với ĐSST, thật ra những bài viết trong ĐSST không chỉ là kể lại những chiến công mà
             là kể lại những trận đánh. Những trận đánh có thắng và thua, có vinh quang và mất mát. Chữ
             “sử xanh” mà tôi dùng là với ý nghĩa lưu lại những câu chuyện trung thực về những tấm gương
             anh dũng chiến đấu, hy sinh, những tấm gương chịu đựng gian khổ và thiệt thòi của người lính
             Tổng Trừ Bị TQLC đã hành quân diệt Cộng từ Bến Hải đến Cà Mau. Đó là kỷ niệm hào hùng,
             là niềm tự hào của những người lính TQLC.
                      Cô nói, “Mọi cuộc chiến đều có hai mặt tốt, xấu”. Điều đó đúng với chiến tranh, nhưng
             với sự chiến đấu của quân nhân, nói chung, và của TQLC, nói riêng, thì chỉ có “xanh cỏ” -- hy

             sinh trong vinh quang, hoặc “đỏ ngực”  -- đeo chiến thương bội tinh với ngôi sao đỏ. Do đó
             không tìm được điều nào “xấu” trong những cuộc chiến trên ĐSST.
                          Điều quan trọng nhất là những câu chuyện trong ĐSST hầu hết là xác thực, thỉnh thoảng
             có chi tiết nào chưa hoàn toàn đúng sự thật thì thường vì những bài đó đã được đăng từ trước
             ở nơi khác nên không tiện sửa đổi hoặc vượt ngoài tầm hiểu biết của ban biên tập.

             Ngoài ra, một chủ trương rất quan trọng của ĐSST là bài viết không được đả kích cá nhân,
             không soi xét đời tư, và không gây chia rẽ. Ngay cả những bài ca tụng hay “thần thánh hóa”
             quá đáng, không hợp lý cũng không được lựa cho ĐSST.

                     7/ Khôi An biết ĐSST đã phát hành liên tục trên dưới ba mươi năm. Nếu chỉ chuyên
             chú vào những chuyện chiến đấu xưa thì có ngại sẽ cạn khô đề tài không, thưa chú?
             _______________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020
   49   50   51   52   53   54   55   56   57   58   59