Page 283 - DSST2020
P. 283
279
Đợt xét tha có tất cả 213 người, đa số là đội lính TQLC. Chẳng có ai nhiều, duy nhất chỉ
trưởng và tôi có trong danh sách là người 4 người là Cường, tôi, Đại Úy Lê Đình Đơn
thứ 212. Hú hồn! từ Bắc mới chuyển về đang ở khu C và
Khi tôi rời đội để đến trại mới chờ làm Thành từ khu A nhảy rào sang dự. Với
thủ tục ra về thì gặp Hào, anh lên làm Đội Thành thì theo lời kể là sĩ quan Tiểu đoàn 4
Trưởng đội 22. Tôi rất mừng vì với con TQLC, trốn trình diện và tham gia đảng
người như Hào, đội 22 tương đối nhẹ nhõm phái, bị bắt và bị đưa vào thành phần phản
hơn. Việc đầu tiên tôi hỏi về Đáng, người động. Tôi không cần biết lời anh ta nói đúng
bạn đáng thương này thì Hào nói với vẻ bùi hay sai nhưng với hành động dám leo rào từ
ngùi: khu cấm sang khu B để họp mặt binh chủng
-Đáng bị đưa sang khu A, khu dành đủ chứng tỏ Thành là người có đảm lược và
cho những anh em bị ho lao nặng. đầy tình chiến hữu.
Trái tim tôi chùng xuống, Đáng khó mà trụ ***
được cho đến ngày về, vì những ngày cuối Là Thiếu uý Trung đội trưởng với 3
cùng khi còn làm đội trưởng tôi nhìn thấy năm tác chiến và 6 năm tù thì đó là cái giá
anh nhiều lần ho ra máu. Viết lại hồi ký này, quá đắt. Tôi đã bị mất tất cả thời hoa mộng
tôi mường tượng đến khuôn mặt của Đáng, của tuổi học trò, mất luôn cái tương lai sáng
giọng Bắc êm và nhỏ nhẹ, nếu còn sống xin lạn của tuổi trẻ. Tất cả đều bởi Cộng sản mà
cho tôi gởi đến anh với tất cả lòng thương ra và đến tận bây giờ tôi với họ vẫn thuộc về
mến, còn chẳng may nếu Đáng đã ra đi thì hai giới tuyến phân định rõ ràng. Tôi khẳng
xin nhận lời cầu nguyện chân thành của tôi. định con người CS dù già hay trẻ, dù cựu
Sau đó toàn bộ được xét tha ra về không còn trào hay mới tập tễnh tham gia thì chúng vẫn
lại một ai trừ Mai Nghĩa, tôi không hiểu tại là loại người có máu lạnh, không có tình
sao lại có sự trớ trêu như thế. người. Những ngày ở Bù Noi có nhiều tên
*** bộ đội nghĩa vụ quân sự, mặt búng ra sữa,
Trong suốt 6 năm tù, tôi chỉ gặp một số sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn nghĩa là đã hít
anh em trong binh chủng. Năm 1975 tôi gặp thở cái không khí tự do, ăn bơ sữa của miền
Phúc kiếng, Đại đội Thủy Xa và Long (biệt Nam thế nhưng chúng vẫn gọi chúng tôi là
danh Long ghẻ), Tác chiến Điện tử. Phúc đi thằng này, thằng kia... Bạn bè tôi có người
cùng tôi gần 4 năm tù, anh rất dễ thương lúc còn kẻ mất trong suốt 6 năm trời tù tội,
nào cũng quý trọng tôi và cứ xưng hô huynh những Thiếu uý trẻ không chết trong chết
trưởng, đàn em.. Năm 1977 tôi gặp Đại Úy tranh mà lại chết một cách tức tưởi ở rừng
Lê Ngọc Tấn, hậu cứ Tiểu đoàn 5 TQLC và già Cà Tum, Bù Gia Mập vì đói, vì bị đánh
cuối cùng những ngày ở Z30D chúng tôi có đập... Nếu trong chiến tranh, người sĩ quan
buổi họp mặt bỏ túi nhưng rất đậm đà tình Thủ Đức đã cống hiến cho QLVNCH tới 80
chiến hữu. Đinh Thế Cường, bạn cùng khoá phần trăm quân số, những Chuẩn uý mới
với tôi phục vụ Tiểu đoàn 2 Trâu Điên mở toanh, một thứ tiền quân hiệu lực đã rơi rụng
buổi tiệc nhỏ gọi là họp mặt những người như lá rừng sau những trận đánh và bây giờ
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020