Page 28 - DSST2020
P. 28

24



                       Ngày 13/3/1975, được tin Ban Mê Thuột thất thủ, tôi buồn bực đi lên BCH/LĐ thì
               gặp Trung Tá Lượm, ông mời tôi ăn trưa và tâm sự:
                       -“Cái” chiến lược đem 2 Sư Đoàn Tổng Trừ Bị ra Quân Khu I để giữ đất không khá
               được, VC gom quân để đánh chỗ này chỗ khác mà Tổng Trừ Bị lại bị giam tại Quân Khu
               I cho nên ta mất Phước Long và Ban Mê Thuột, đất QK I có mất một phần mà quân còn
               thì mình chiếm lại được, quân mất thì làm sao giữ đất!
                       Trầm ngâm rồi Tr/Tá Lượm giải thích thêm:
                       -Hai SĐ Dù và TQLC có hậu cứ tại Saigon và Thủ Đức nơi gần phi trường và hải
               cảng, nếu VC tập trung quân đánh ở bất cứ nơi nào tại Miền Nam thì chỉ vài ngày đến 1
               tuần là cả 2 SĐ có thể tăng viện cho vùng đó. Từ sau năm 1972 cả 2 Sư Đoàn Dù và TQLC
               bị giam tại Quân Khu I vì vậy khi VC đánh Phước Long tháng 12/74 và Ban Mê Thuộc
               3/10/75 mình không có quân Tổng Trừ Bị tiếp viện cho nên mất 2 nơi này.
                       Ông tiếp:
                       -Sử dụng Tổng Trừ Bị như Địa Phương Quân làm tinh thần chiến đấu binh sĩ sa sút,
               hơn nữa Tổng Trừ Bị đang ở thế chủ động trên chiến trường trở thành thế bị động trên
               những cứ điểm mà địch biết rõ, và khi một đạo quân đã căng ra để giữ đất muốn rút đi tiếp
               viện một chỗ khác thì rất khó vì địch sẽ truy kích, cản đường nhiều khi không rút được,
               mình đã bị trúng kế “diệu hổ ly sơn” rồi!.
                       Trung Tá Lượm còn nói về nhiều vấn đề khác nhưng không liên quan đến bài viết
               này, riêng câu “mình bị trúng kế điệu hổ ly sơn rồi” làm tôi suy nghĩ suốt 40 năm qua,
               không biết ai là kẻ tung kế này!?
                       Trong những năm 1966, 1967,1968 CSBV mỗi năm đều tung quân ra quấy phá
               Quân Khu I, chúng đã bị các đơn vị Tổng Trừ Bị Dù và TQLC từ hậu cứ tại Saigon và Thủ
               Đức tới Quân Khu I trong thế chủ động đánh đuổi chúng vào rừng núi, sau chiến thắng
               Tổng Trừ Bị rút về hậu cứ để nghỉ-bổ xung quân số và sẵn sàng cho những trận chiến khác.
                       Năm 1968 (Mậu Thân) chúng đánh lớn và thua lớn, thiệt hại nặng nề. Theo wikia.org
               thì trong năm 1968 có 181.149 tên VC và CSBV bị giết, khiến chúng phải dưỡng quân 3
               năm đến năm 1972 CSBV  gom góp đám thanh niên mới lớn tại Miền Bắc rồi nướng trên
               100.000 quân trong trận 1972 Mùa Hè Đỏ Lửa tại Miền Nam.
                       Tóm lại từ 1966 đến 1972 với chiến pháp Tổng Trừ Bị sẵn sàng tại hậu cứ chờ quân
               CSBV xuất đầu lộ diện bất cứ nơi nào tại Miền Nam VN thì ta mang quân Tổng Trừ Bị
               khỏe mạnh, trong thế chủ động đến tiêu diệt quân CSBV đang mệt mỏi, đã lộ diện và ở thế
               bị động, chiến pháp này đã thành công, VNCH đã chiến thắng CSBV tại khắp mặt trận. Vì
               vậy muốn chiếm Miền Nam thì phải bó tay hai Sư Đoàn Dù và TQLC, điều này người “bạn
               đồng minh” Mỹ biết rất rõ.
                       Năm 1971, tên Kissinger bí mật đến Tầu, dọn đường cho năm 1972, Kissinger và
               Nixon qua thăm Trung Cộng chính thức, không biết chúng ăn bả gì của Tầu mà sau đó
               ngoài mặt Mỹ vẫn là đồng minh của VNCH nhưng sau lưng họ đã bí mật liên kết với Tầu
               Cộng và tay sai là CSBV để triệt hạ Miền Nam VN, sự phản bội này đã dần dần được giải
               mã. Theo Tiến Sĩ Nguyễn Tiến Hưng trong chương “Mở Cửa Bắc Kinh, Đóng Cửa Saigon”
               của cuốn sách “Tâm Tư Tổng Thống Thiệu” thì từ năm 1971, sau khi qua Trung Cộng tên
               Kissinger đã xui Nixon  bán đứng VNCH cho Trung Cộng và tay sai là CSBV, khi Nixon


             _______________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020
   23   24   25   26   27   28   29   30   31   32   33