Page 255 - DSST2020
P. 255
251
chỉ là một bóng mờ trong nỗi nhớ. Lòng cũng
buồn, nôn khi biết cha mẹ già của mình giờ
cũng ngóng trông từng phút giây. Một người
bạn đồng khóa rất thân như bóng với hình
Thanh - đang đạp xe thồ trước Đập Đá nhận
ra, mới nhìn hắn khựng lại, há hốc không nói
được vì bất ngờ, chỉ biết lấy cậy chỉ lên chiếc
yên sau và thồ đi đến chợ Cống gần đó. Tại
đây, bên tô cháo và điếu thuốc Sơ mít chỉ đủ
Bước xuống xe đò Bình Điền Huế ở đến mua cho riêng mình tôi, hắn mới nhìn kỹ, hơi
bến Gia Hội, tôi vội vào chợ Đông Ba cốt chỉ choáng váng vì hai hình ảnh quá tương phản
đi một vòng cho thỏa nỗi nhớ sau khoảng khi lần cuối gặp nhau cuối tháng 4/75 là lúc
thời gian gần năm năm ở tù thì như một động tôi và Ngô Chi lên xe GMC trình diện TQLC
lực tự nhiên, tôi tìm tới hàng đồ chay tìm tin lúc ra trường trong lúc nó ra Sư Đoàn 18 BB.
tức thằng bạn tù mới ra cách đây không lâu. Đúng vào lúc nầy tôi gặp lại Ngô Chi khi
Bác Cửu, mạ của Ngô Chi đang ngồi bán đậu được tin và tìm đến, vội vã hắn chỉ qua nhà
hũ thì thoáng sửng sốt rồi mừng rỡ, nước mắt thương nơi Nguyễn Minh Hiền đang điều trị.
ứa ra: Hiền là bạn tù bị bắt ở Thuận An khi tháng 3
–Rứa là con cũng được về, tạ ơn trời gãy súng, chung lán trại với Chi, Duyệt,
Phật. Thằng Chi mấy về nhà đã mấy tháng Thìn, Huê với vô số anh em TQLC tại Cồn
rồi, có nhắc con. Tiên và chơi thân với nhau lắm trong những
Nhìn đầu bác Cửu, tôi từng biết vì nghe năm tháng dài tù tội. Té ra Hiền chưa được
Chi kể bà nguyện khi hết chiến tranh mà hai thả và lâu quá không nghe tin. Anh bị suy
đứa con trai Chi và Từ còn sống và trở về thì thận rất nặng có thể vong mạng thì từ trạm
bà xuống tóc. Bác Cửu dí vội tờ giấy bạc 5 xá Bình Điền, anh được đưa về bệnh viện
đồng và đẩy tôi đi: trung ương Huế nhân nhờ tình cờ có một ông
–Con đi ăn tô bún đi rồi trở lại. lớn từ Hà Nội vào thanh tra trại. Công an
Mẹ tôi giờ nầy chắc cũng biết rồi, Thống Bình Điền không cho chuyển viện vì cho
Vĩnh Lại đã xuống đò về làng và nhắn tin rằng ác ôn thì chữa làm gì, loại nầy cứng đầu
ngay cho người anh ruột lái thuyền là tôi đã và phản động. Thanh tra Hà Nội bảo rằng ác
được ra trại cùng một ngày. ôn còn sống thì cứ trừng trị mà bệnh nặng thì
Suốt buổi chiều, tôi cố tình ở lại vì thừa phải chuyển viện. Tại đây Hiền may mắn từ
biết khi về địa phương là bị quản chế ngay. cõi chết hồi sinh trở lại. Ngô Chi đi thăm
Cảm nhận đầu tiên là thấy lạc lỏng, xa lạ khi người thân và tình cờ tìm thấy trước ngõ
đi bộ quanh phố, qua cầu Tràng Tiền, ngang bệnh viện khi mấy công an đang dẫn một anh
qua khu đại học, Kiểu Mẫu để được nhìn lại tù yếu ớt đi vào. Bạn tù Bình Điền ra trại
nơi chốn mình ghi dấu nhiều kỷ niệm thuở trước đó, khi được nhắn liền tìm đến ngay.
đến trường mà trải qua 5 năm nơi núi rừng Ngô Chi mang bánh đường, lon sữa và gói
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020