Page 237 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 237
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
thú vị. Nhìn mây vẽ hình thú vật thay cấp! Do vậy mà tôi phải cố gắng trườn
đổi trong khoảnh khắc mà cứ tưởng đi từng tấc, từng tấc đất để về Nam.
mình đang lơ lửng giữa trần mây! Cũng Nhờ vận chuyển tôi thấy có thêm sức
không được bao lâu sau đó, những đám mạnh và ấm người hơn.
mây sậm màu từ mạn Nam kéo đến, rồi Bèo cám trên mặt nước dân miền
mây đen theo sau, bầu trời phía Đông Nam dùng để cho heo ăn, nhưng rồi
Nam giờ đây trở nên đen kịt. Gió mát không có cái gì bỏ vào miệng cho bao tử
thổi càng lúc càng mạnh. Cơn mưa pháo làm việc sinh ra nhiệt, nên tôi buộc lòng
vẫn rót đều vào phía Tây của bãi chiến nhặt một ít bỏ vào miệng nhai, nhai và
bên dãy núi Trường Sơn hùng vĩ. nuốt trọng vào, tôi cảm thấy có cát đất
Gió mạnh cũng tràn về làm ngả đi vào bao tử với nhúm bèo cám. Tôi
rạp đám cỏ hoang cao quá đầu gối. nghĩ bao tử tôi reo vui khi làm trọn vai
Trông cảnh ấy chẳng có khác gì cảnh trò sinh nhiệt cho thân tôi.
ruộng mạ mênh mông của miền Nam Trời lại sắp mưa, gió giật, gió
Việt Nam. Tôi vẫn luôn cảnh giác nghe quyện vào nhau cuốn từng cộng rác to
ngóng về giọng nói của người và sự động nhỏ xoáy tròn bay cao lên khoảng trời
tĩnh bất thường trên đường thoát hiểm đen sẫm. Tôi trườn qua một mái tranh
hướng về Nam. Tôi đã từng biết rõ ràng sụp xuống gần ngang mặt đất. Tôi nghe
là bộ đội Việt Cộng không khiêng chừng như ai đó nói chuyện bên trong.
thương binh đồng đội của chúng, vì khi Tôi chắc chắn họ là ai. Lũ ác ôn VC đây
tháo lui mà phải khiêng vác nữa thì rồi! Tôi lặng yên trườn đi nhanh xa chỗ
gánh nặng khó khăn đến bực nào, nên đó. Tôi lại may mắn vô cùng bởi trời đã
chúng nó đã giết hết thương binh của đổ cơn mưa lúc đó! Thật quá căng
chúng! Vậy thì theo đó, nếu chúng phát thẳng, quá khiếp sợ đến nỗi tôi đã nghe
giác được tôi trong tình trạng bị thương được cả nhịp tim tôi đập liên hồi trong
nặng như vầy, tôi không thể bước đi, thì lồng ngực thiếu sinh khí của tôi.
ngại ngùng gì chúng không cho tôi một Trời mưa lớn quá, lớn quá. Sấm
viên vào đầu tức khắc. Vì vậy, tôi phải sét liên tục dội vào màng nhĩ tôi làm tôi
hết sức cảnh giác, cho mỗi gang tấc tiến khó chịu thế nào ấy. Chúng thách thức
về phía Nam cho được an toàn. đua đòi hơn thua với âm vang đạn pháo
Tôi đã không có một chút thực của con người giữa Việt Cộng đối đầu
phẩm nào ba ngày qua, tôi thấy đói và cùng các Sư Đoàn Dù, Thủy Quân Lục
đói. Tôi thấy mình dần dần yếu đi, đến Chiến Việt Nam.
nỗi tôi muốn dừng lại một chỗ. Nhưng Tôi lại được dịp may gặp con rạch
rồi tôi lại nghĩ, dừng lại chẳng khác nào nhỏ, tôi trườn mình đi nhẹ nhàng đến
tự tử. Đâu ai biết tôi nơi nào mà cứu nỗi không một gợn sóng lan ra trên mặt
______________________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025 TRANG 227