Page 207 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 207

TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM





                          - “Các anh cứ bắn con tôi đi, nếu     Đông Ba đi về phía cầu Gia Hội, nhìn
                   các  anh  muốn,  nhưng  tôi  vẫn  không      đâu cũng thấy xác người nằm la liệt.
                   thể làm theo lời yêu cầu của các anh”.             Khi con đến trường Gia Hội, thì
                          Con  khóc  nghẹn  từng  cơn  như      những  toán  đi  tìm  đang  đào  những
                   sắp tắt thở, vừa van xin chúng, vừa năn      hầm chôn tập thể lên. Có những nạn
                   nỉ Cha. Và, lúc đó, con đã bắt gặp ánh       nhân chưa chết hẳn nhưng khi thân thể
                   mắt Cha nhìn con. Ánh mắt đầy cương          của họ được vực lên thì đa số họ hộc
                   nghị,  nhưng  cũng  chan  chứa  thương       máu và tắt thở trong vòng vài phút.
                   xót, khổ tâm. Ánh mắt của Cha đã cho               Mùi tử khí đã khiến Ông Ngoại,
                   con thêm can đảm, thêm nghị lực để           Me, và con bị xây xẩm mặt mày nhiều
                   chịu đựng. Con đã bớt hoảng loạn, đã         lần. Đến khoảng 2 giờ chiều, sau khi đã
                   có thể lắng nghe lời Cha trăn trối. Cha      tìm kiếm ở tất cả các mồ chôn tập thể
                   dặn con phải thay Cha để lo cho Me,          ở sân trường Gia Hội, Me đã đuối sức
                   cho  em.  Khoảnh  khắc  đó  chỉ  dài  vài    vì lúc đó Me đang mang thai mà không
                   phút, nhưng mãnh lực của ánh mắt, lời        biết. Ông Ngoại đề nghị trở về nhà và
                   nói trước khi Cha con mình vĩnh viễn         sẽ tiếp tục chuyện tìm kiếm vào ngày
                   xa nhau đã theo con cho đến hôm nay.         hôm sau. Ông cũng an ủi Me con là biết
                          Bỗng nhiên có một tên VC khác         đâu Cha đang bị chúng bắt làm tù binh.

                   chạy vào, bọn chúng tụ lại bàn nhau          Chú Bốn cũng đồng ý, thế là mọi người
                   điều  gì  đó  với  vẻ  lo  lắng.  Cha  nhìn   thất thểu quay về.
                   thẳng vào mắt con lần nữa, mấp máy                 Mọi người vừa qua khỏi cầu Gia
                   môi nói thật nhỏ “Con chạy đi!” Rồi          Hội  chưa  đầy  một  thước  bỗng  nhiên
                   bất ngờ Cha la to “Anh em tấn công!”         con chó của Cha bất thần xuất hiện.
                   Bọn  VC  vội  dàn  hàng,  quay  mặt  về      Mọi người chưa hết kinh ngạc thì con
                   phía cổng chính. Ngay giây phút đó,          chó tru lên đầy ai oán. Nó cắn lấy ống
                   con  đã  phóng  qua  bụi  chè  tàu,  chạy    quần của Me, kéo bà đi theo nó. Ông
                   thục mạng ra khỏi vườn sau.                  Ngoại tái mặt, biết ngay là điềm chẳng
                                              ***               lành. Ông vội kéo con đi theo con chó.
                          Sau 26 ngày, quân đội Quốc Gia              Đến cửa Thành Nội, ngay dưới
                   đã tái chiếm thành phố Huế. Con đã           chân bức tường đầy rêu phong là một
                   được cho theo cùng với Ông Ngoại, Me,        nấm đất cao được đắp sơ sài. Con chó
                   và chú Bốn tài xế để đi tìm Cha ngay         dừng lại, ngửa cổ sủa liên tục. Dân ở
                   lập tức. Mọi người khởi hành từ 4 giờ        những nhà gần đó kéo ra, họ nói với
                   sáng  ngày  27  tháng  Giêng  năm  Mậu       Ông  Ngoại  là  chính  họ  đã  chôn  cất
                   Thân. Trời còn tối đen mà tiếng khóc         Cha. Họ nói là thấy đám VC dẫn đầu
                   đã rền rĩ khắp các nẻo đường. Từ cầu         bởi Nguyễn Thị Đoan Trinh, và Hoàng








      ______________________________________________________________________________________________________
                                         ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025   TRANG  197
   202   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212