Page 178 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 178
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
Cuối năm 1964 khi mãn khóa, Lò Than (những địa danh “nổi tiếng”
tao lại được hân hạnh phục vụ cùng của Biên Hòa).
Binh Chủng Nhảy Dù với mày. Tao, Ở đơn vị mày hay nói chuyện với
mày, Nhứt và Rớt cùng về Tiểu Đoàn 7 anh Nam. Sau này tao mới biết mày
Nhảy Dù. Sáng Thứ Bảy giữa Tháng 12 học Phan Châu Trinh Đà Nẵng, nổi
Năm 1964, thẳng nếp trong bốn bộ tiếng thể thao, chơi môn gì cũng giỏi và
kaki vàng, lon thiếu úy mới tinh với là bạn cùng học với Nam Xương. Ngày
chiếc mũ đỏ trên đầu về trình diện đơn về học Nhảy Dù, lúc nhảy saut thứ
vị đầu đời quân ngũ. nhất, chẳng hiểu gió máy thế nào mà
Người đón tiếp chúng mình ở tao kéo dù lung tung, đạp trên dù mày.
cổng doanh trại chẳng ai xa lạ, đó là Báo hại mày la khản cổ và kéo dù đi
hai ông đàn anh Khóa 17 Trần Văn Ký chỗ khác. Xuống tới đất, mày buông
và Khóa 18 Nam Xương Phan Nhật một câu mà tao cho là thấm thía:
Nam. “Cũng lại là mày!”.
Sau khi cho một màn lên lớp, hai Ờ thì lúc nào lại chả là tao, làm
người dẫn cả bọn đi bay bướm Biên cho mày bị phạt oan, nhảy xổm ở gốc
Hòa. Cái cảnh này tao thấy y chang cây xoài, hít đất ở chuồng cu, cả toán
như ngày vừa gắn Alpha mặc đồ đại lễ giơ súng chạy giữa trưa hè lúc đang học
ra Đà Lạt dạo phố lần đầu. Các đàn nhảy dù… Làm cho mày bị cằn nhằn
anh chu đáo lo cho đàn em chỉ bảo đủ trong cú hành quân ở đèo An Khê, Lúc
điều. Người diễn nghĩa thế nào là Dù nào, lúc nào thì cũng chỉ là tao!?
Hoa Nón Đỏ, thế nào là vui buồn quân Tháng 3 năm 1965, hành quân
ngũ, thế nào là lính Nhảy Dù thì phải trong mật khu Hắc Dịch, tao với mày
biết uống VSOP “Về Say Ở Phòng”, cùng chiếm mục tiêu. Mày bên trái, tao
hay (Very Sexy Old Parachutist), thế bên phải, đạn bắn như mưa, chiến
nào là “Sao anh làm em mệt” trên bao trường đầy khói súng. Gặp nhau trên
thuốc SALEM, “Cho Anh Phát Súng mục tiêu khi trận địa còn vương lửa
Tàn Ân Nghĩa” trên bao thuốc lá đạn, mày đấm nhẹ vào vai tao vừa cười
CAPSTAN, hay “Phải anh là lính mời vừa nói: “Cũng lại là mày!” Tao đoán
anh lên lầu” trên bao thuốc Pallmall, mày sẽ nói câu này, nhưng lần này với
và ôi thôi còn đủ điều, đủ chuyện để ánh mắt vui tươi, không giận hờn,
say, và quên bên xác bạn xác thù! trách móc. Mày làm lòng tao ấm lại
Cuối cùng tao chỉ nhớ là khi về Dũng ơi. Ừ thì ít ra tao cũng làm cho
đến doanh trại thì bọn mình chẳng còn mày vui được một lần!
biết đây là Đà Lạt, hay đây là Dốc Sỏi, Tao vẫn luôn luôn bâng khuâng,
chưa thể hiểu về câu nói: “Cũng lại là
______________________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025 TRANG 168