Page 167 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 167
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
Qua khỏi cổng phi trường, – Cứ mỗi lần sắp hành quân là
doanh trại im lìm trong khu vườn cao tao lại nhớ nhà. Độ này lười viết thư,
su yên vắng. bà già la hoài, còn người yêu thì ghen
Tôi gieo mình lên chiếc giường bóng ghen gió, nghi tao có bồ mới, giải
nhà binh, thả mắt nhìn qua khung cửa. thích hoài mệt quá!
Trời trong vắt đầy sao, tự dưng Ánh trăng lọt qua khung cửa, tôi
tôi nhớ mẹ tôi qua tiếng thở dài, ánh nằm im nghe rõ tiếng lá thì thầm, tiếng
mắt sót sa buồn khi thấy tôi vừa tốt cành cây cựa mình. Tiếng rơi của
nghiệp ra trường, đội chiếc nón đỏ những quả cao su khô cứng trên mái
bước vào nhà. nhà. Tiếng muỗi vo ve trong đêm vắng,
– Sao con không chọn lính gì cho hòa nhịp với tiếng nói õng ẹo “trong
nó nhàn nhàn, mà lại đi lính Nhảy Dù, như đường cát, mát như đường phèn”
lính đánh giặc quanh năm thì làm sao của em gái Dạ Lan trong radio qua tiết
mà sống nổi! mục tâm tình với lính trong đêm.
Tôi chạy lại bóp nhẹ lên vai mẹ Cuối năm 1964, Trần Trí Dũng,
như hồi tôi còn bé: Trần Trung Nhứt, Lâm Văn Rớt, và tôi
– Sống chết có số, trời sinh thì tốt nghiệp Khóa 19 Võ Bị Đà Lạt, về
trời dưỡng, hơi đâu mà mẹ phải lo. phục vụ Tiểu Đoàn7 Nhảy Dù, đồn trú
Ngày nào mẹ cũng thắp nhang cầu xin trong phi trường Biên Hòa. Thành phố
may mắn cho nhà mình thì thế nào của lính, quán rượu, quân nhân Mỹ và
Trời Phật cũng mang may mắn cho gia các cô gái quê mùa trôi nổi từ những
đình. Mẹ an tâm đi, con không sao đâu. miền quê xa xôi nghèo khó về kiếm tiền
Lính Nhảy Dù đồn trú ngay trong trên thân xác ngoại nhân trong các
thành phố, con mà đi lính khác lên tuốt quán rượu đầy như nấm trong thành
trên cao nguyên hay ra tận Đông Hà, phố. Biên Hòa, thành phố lính, cách
Quảng Trị, thì cả năm mẹ cũng không Sàigòn gần 30 cây số, nổi tiếng với pho
thấy con một lần. Yên tâm đi mẹ, con tượng Tiếc Thương súng để ngang đùi,
biết giữ gìn mà! ngồi buồn bã trên bệ cao trước Nghĩa
Mẹ tôi âu yếm củng lên đầu tôi Trang Quân Đội. Thành phố còn nổi
như hồi tôi còn bé, rồi chạy ra bàn thờ tiếng với núi Châu Thới, với bưởi Biên
chắp tay khấn vái. Hòa, với khu “chị, em ta” tại Lò Than,
Tiếng trăn trở của Dũng ở Dốc Sỏi, và những quán “Sống Trên
giường bên khiến tôi chợt tỉnh vội lên Đời” trước cổng Bộ Tư Lệnh Quân
tiếng: Đoàn III, kéo dài mãi tới Hố Nai, Tam
– Dũng, mày nhớ nhà hả? Hiệp.
______________________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025 TRANG 157