Page 138 - DAC SAN SONG THAN 2025
P. 138
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
nằm trong diện tích ấy! Nhưng! Từ hàng ngang để chuyền đất, đắp nền
chỗ tôi đang ở, muốn chạy xuống khu hoặc làm đường vân...vân... Không bao
Little SàiGòn, tôi chỉ tốn mất vào giờ tôi quên! Không bao giờ! Tôi có
khoảng gần ba mươi phút đồng hồ lái thể quả quyết với anh là như thế. Bao
xe. Như vậy thì cũng đâu có gì gọi là nhiêu mồ hôi nhục nhằn, cay đắng mà
xa lắm! Tuần nào mà tôi chẳng có anh em mình đã từng nhỏ xuống
mặt ở dưới đấy! Tuần nào tôi cũng mảnh đất già nua, cằn cỗi ấy. Thỉnh
lang thang, đàng đúm với bạn bè. Có thoảng! Chúng ta vẫn còn được họ
hôm, cao hứng, tôi còn xuống cả vào cho uống nước đường. Vẫn còn được
ngày thường nữa là đằng khác! cho ăn bánh vẽ bằng các lời lẽ cũ rích
Bao nhiêu năm tôi quen nhẵn nghe thật nhàm chán và chẳng xuôi
từng góc phố. Thuộc lòng từng ngã tư tai chút nào!
đèn xanh, đèn đỏ. Từng tụ điểm cà “Các anh phải chấp hành nội qui cho thật
phê ồn ào đông khách cho đến các cửa tốt. Phải tích cực, hăng say trong mọi
hàng buôn bán, nhộn nhịp trên con công tác lao động. Bởi vì! Như các anh
đường Bolsa sầm uất. Bao nhiêu năm cũng đã biết: Lao động là vinh quang.
dài đằng đẵng mà vẫn chẳng có một Các anh phải luôn luôn nhớ kỹ lấy điều
lần gặp mặt! Phải chăng! Giữa hai đó. Đấy là chiếc chìa khóa để mở ra giai
chúng ta đều chạy trên hai đường đoạn thử thách cho các anh. Các anh
thẳng, mà hai đường thẳng song song muốn được về sớm. Muốn được đoàn tụ
với nhau thì đâu có khi nào gặp nhau với gia đình, thì ngay từ giờ phút này các
ở trong toán học! Nhưng! Có một anh phải ra sức lao động. Phải thi đua lao
điều: Là cho dù ở đâu! Cho dù lúc động để đạt cho được hai chữ chỉ tiêu mà
nào tôi cũng vẫn hằng tưởng nhớ đến ban chỉ huy trại đã đề ra cho các anh.”
anh, đến anh Kiệt, anh Khoan, anh Lần nào cũng chỉ có bằng đấy. Lần
Thao cùng biết bao nhiêu người bạn nào họ cũng kêu gọi anh em mình
tù khác nữa! Làm sao tôi có thể quên phải nỗ lực cho thật nhiều hơn nữa!
được chuỗi ngày tháng lầm than, đầy Phải tăng gia năng xuất. Phải đạt cho
ải đó! Chuỗi ngày tháng khổ sai, được hai chữ chỉ tiêu. Thế nào mới
nhục nhằn trong khu rừng chàm U gọi là chỉ tiêu! Cũng chỉ vì hai chữ
Minh tối tăm, ẩm thấp. Chuỗi ngày chỉ tiêu nên ngày nào anh em mình
tháng mà chúng mình phải trầm mình cũng phải vật vã, quần quật với mọi
dưới con kinh đục ngàu giống như công việc nặng nhọc. Ngày nào cũng
màu nước vối để kéo từng khối mạ về rã rời cả thân xác. Ngay đến buổi tối
nông trường. Từng buổi trưa nắng nhễ họ cũng chẳng để cho mình yên thân
nhại mà chúng ta phải xếp thành nữa là đằng khác! Họ còn bầy ra đủ
______________________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2025 TRANG 128