Page 216 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 216
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
sâu, góc biển, không manh chiếu rách phủ xác, nguyên vào Cọp Biển rồi Hùng tử trận. Nhưng
côn trùng, mối mọt đục khoét thân xác người Tuấn nói với mẹ Tiếp:
lính mất tích nên nỗi đau người goá phụ càng -“Con không thể chết 2 lần”.
thêm chồng chất ngày đêm nên phải đi tìm, Thế là Tuấn xin ra tác chiến khi đang
nhưng biết anh nắm ở đâu mà tìm! làm tài xế.
Khi không còn chiến tranh, đã có biết Năm 1972, trên đỉnh Bá Hô, VC tấn
bao goá phụ TQLC đi tìm xác chồng, trong đó công vào cánh B của TĐ.4 dưới quyền ông Phó
có các chị goá phụ HNH, chị ĐHT, chị NXP v.v.. Nguyễn Đăng Hoà, quân ta thiệt hại và Vũ Văn
đã vượt trăm gian ngàn khổ, liều mình tìm đến Tuấn được báo cáo là mất tích!
chiến trường xưa, nhưng vật đổi, sao dời, biết Khi hết chiến tranh “mẹ già lên Bá Hô
ai mà hỏi, biết đâu mà tìm, đứng giữa chốn tìm xương con mình” nhưng bà có biết Bá Hô là
hoang vu, chiến trường xưa mà khóc, ngay cả nơi mô. Núi đồi nhấp nhô trùng điệp, bà hốt
đám đất, nơi anh nằm xuống cũng không biết nắm đất Quảng Trị, tin rằng có xương cốt con
là đâu để thắp nén nhang cho chổng. mình trong đó, rồi nhớ thương con, mẹ đo
Mà dẫu có tìm đến nơi anh tử trận, biết theo con, nắm đất con Tuấn đã nằm trong
anh nằm chung cùng đồng đội, nhưng làm sao quan tài mẹ Tiếp!
phân biệt xương cốt để rước anh về.
Chị quả phụ Tô Thanh Chiêu cùng người Mẹ già Kình Ngư Hữu Dũng thở dài:
anh là Tô Hạnh*, em Tô Giao đã tìm đến thôn “Biết tìm con nơi đâu!”
An Dương để tìm xác chồng, xác em, xác anh, Kình Ngư Nguyễn Hữu Dũng Đại Đội 4
nhưng xương cốt Đại Uý Chiêu đã trộn lẫn cùng Tiểu Đoàn 4 cùng đỗng đội tham dự hành quân
với 132 bộ hài cốt đồng đội, nên người goá phụ Lam Sơn 719 Hạ Lào. Hỏa lực của địch tàn khốc
chỉ còn biết khóc than: quá. Dũng bị tử thương ngày 21/3/1971, mất
-Anh! Xưa anh chiến đấu cùng đồng đội, xác ở một ngọn đồi, mà sau nầy không ai biết
thì nay xin anh tiếp tục cùng đồng đội chung ngọn đồi nằm ở toạ độ nào.
một nấm mồ: “Thập Loại Cô Hồn Hiển hách Chi Huyền Nga- em gái Dũng, nhắc lại lời
Mộ”. củaTô Hoài, kẻ bên kia, “bên thằng cuộc”.
(*Từ Mỹ và Úc, Tô Hạnh, Tô Giao đã đôi "Thằng Hèn" viết:
lần về thôn An Dương thắp nhang cho Chiêu, -“Trong đoàn quân của phía bên kia, đã
tháng 2/2023, Hạnh chuẩn bị về thăm em chứng kiến và khóc lặng trước cái chết của một
Chiêu lần nữa thì bất ngờ Hạnh mất, Hạnh tiểu đoàn, của một đoàn xe, hàng trăm thây
không về thăm em bằng máy bay mà bay theo người, xác người lính Quốc Gia, xác lính bộ đội
gió!). nằm lẩn lộn, chất cao như ngọn đồi, mà chẳng
bên nào kịp chôn cất hoặc thắp bó hương cầu
“Khi đất nước tôi không còn chiến cho linh hồn họ được siêu thoát. Chiến tranh
tranh, mẹ già lên núi tìm xương con mình!” thật là tàn nhẫn!
Mẹ già Tô Thị Tiếp lên núi Bá Hô tìm Mẹ già đã khóc rất nhiều vì thương con
xương con trai trưởng của bà là Kình Ngư Vũ trai Hữu Dũng ra đi khi chưa được 22 tuổi đời.
Văn Tuấn. Mẹ già đã tìm đến rừng núi Hạ Lào, “Mẹ già lên
Vũ Văn Tuấn được Tiểu Đoàn Trưởng núi tìm xương con minh” nhưng rừng núi mênh
Trần Xuân Quang TĐT/TĐ.4 Kình Ngư cho làm mông, mắt mờ vì mẹ già khóc con thì còn biết
tài xế theo lời đề nghị của mẹ Tuấn, vì em ruột tìm nơi đâu! Thôi thì đành nhờ vào thần linh,
của Tuấn là Vũ Văn Hùng, tuy chưa tới tuổi đi nhờ vào bói toán, nhờ nhà “ngoại cảm” v.v..
lính, nhưng đã dùng khai sinh của Tuấn để tình nhưng không ai tìm ra được nơi nào là ngọn
_________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG 214