Page 103 - Dac San Song Than 2023
P. 103
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIET NAM
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
Đúng 22:00 G khi mọi phi vụ thả bom hoàn tất, tôi ra lệnh cho ĐĐ3 và ĐĐ4 tiến chiếm mục
tiêu dưới phi cơ soi sáng bao vùng. Đối diện với mục tiêu còn đang rực lửa sau khi hứng chịu
cuộc dội bom, các cánh quân đồng loạt hăm hở tiến bước, tay súng lăm lăm hướng về phía thù.
Có bức tranh nào có thể vẽ lên được nét đẹp kiêu hùng, cao cả của ngưởi lính Cọp Biển trong
lúc nầy?! Có hình ảnh hay thơ văn nào mô tả được niềm cảm xúc dâng trào khi chứng kiến
trước mắt sự hy sinh và tình đồng đội của người lính nơi chiến trận?!
Không như lần trước, lần nầy địch chờ cho quân ta còn cách mục tiêu khoảng 100 thước thì
mới khai hỏa, nhưng có vẻ thưa thớt và yếu ớt hơn. Giây phút quyết định đã đến, không thể
chần chờ, ba trái hỏa châu màu đỏ bỗng vọt lên không trung, đong đưa dưới những chiếc dù
trắng nhỏ căng gió. Mọi người ai cũng hiểu đó là “mật hiệu” xung phong của TĐ. Hỏa lực của
hai bên “công và thủ” vang rền trong tiếng hô xung phong gần như át cả tiếng súng. Rồi không
lâu tiếng súng thưa dần, cuối cùng tắt hẳn: ĐĐ3 và ĐĐ4 báo cáo đã chiếm và đang lục soát mục
tiêu. Cùng lúc, Đại Úy Mills cũng đến cho tôi biết là ĐĐ/ ĐPQ và Thiết Kỵ đã rời MT1 và về
đến BCH Quận Gò Dầu Hạ. Đồng hồ lúc đó chỉ 23:00 G. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Trong những
tháng năm chỉ huy TĐ4 rồi đến TĐ1, tôi cũng đã từng có bao lần được “thở phào nhẹ nhõm”
như lúc nầy, nhưng sau tiếng “thở phào nhẹ nhõm” ấy làm sao đôi mắt không dâng cay, lòng
không đau xót: chiến công nào lại không có thương vong cho đơn vị!
Sáng hôm sau tức ngày 03-02-1969 khoảng 8:00 G, trong khi hậu trạm TĐ đến bổ sung đạn
dược và tái tiếp tế thêm lương khô cho các ĐĐ thì Trung Tá LĐT/ LĐ147/TQLC đến thăm và
8:30 G thì Thiếu Tướng Tư Lệnh SĐ Dù cũng đến bằng trực thăng. Ông bắt tay tôi và khen ngợi
TĐ đã hoàn thành xuất sắc cuộc tấn công đêm qua. Tôi hướng dẫn ông và Trung Tá LĐT đi xem
số vũ khí đủ loại tịch thu được (trong đó có 2 khẩu B41 và 1 khẩu đại liên 12 ly 7 ) và một tù
binh thuộc Huyện Đội Gò Dầu bị bắt đồng thời cũng cho ông biết là địch còn bỏ lại 50 xác tại
MT2, phần đông do phi cơ oanh kích. Ông gật gù và hỏi thăm về thiệt hại của TĐ. Tôi trình bày
TĐ có 2 tử thương, 11 bị thương và 3 TVX M113 bị bắn cháy (số thương vong của Trung Đội
TVX M113 Mỹ chưa được rõ).
Ông quay sang Trung Tá Thông nói “Theo tin đáng tin cậy của Quận Gò Dầu Hạ, địch đang
rút về hướng Bắc và mang theo nhiều thương vong, mình nên truy kích. Tôi có nói với Phòng
3 SĐ Dù gửi công điện cho anh về việc nầy rồi. Anh cho biết kế hoạch và thông báo cho P3 SĐ
nhé (sic)!
IV. Trận Đồi 12
Khi hai vị quan khách rời khỏi BCH/TĐ thì nhân viên truyền tin mang đến cho tôi xem 2
công điện: công điện thứ nhất là của SĐ Dù gửi LĐ147/TQLC có thông báo cho Quân Đoàn III
và SĐ/TQLC với nội dung khen ngợi TĐ1/TQLC trong trận đánh đêm qua và công điện thứ hai
là của LĐ/147/TQLC gửi TĐ1 lệnh cho TĐ khẩn mở cuộc hành quân truy kích địch ngay trong
ngày 3-2-1969 và chiếm Đồi 12 (MT E), sau đó chờ lệnh kế tiếp. Hai ĐĐ/TQLC của TĐ đang
bảo vệ an ninh cho BCH/LĐ và TĐ2/PB/TQLC sẽ làm lực lượng trừ bị túc trực tại chỗ.
Tôi có hơi bàng hoàng nhưng biết làm sao khi nhận thức rằng “truy kích” là cuộc hành quân
phải được thi hành trong thời gian tối thiểu lúc địch còn đang rối loạn hay tháo chạy, nhờ đó
ta có thể khai thác những thắng lợi tiếp theo, làm suy yếu tinh thần và tiềm năng chiến đấu
của chúng. Tuy biết quân nhân các cấp trong TĐ sau cuộc tấn công đêm qua vẫn còn mệt mỏi,
nhưng ở vào tình thế “chẳng đặng đừng” như trong lúc nầy thì “trì trệ, phân bua, khiếu nại”
là cử chỉ sẽ làm “xấu mặt” TĐ. Tuy đầu óc nghĩ ngợi như thế nhưng trong lòng làm sao không
cảm thương và tội nghiệp cho anh em... Những ai đã từng chỉ huy đơn vị tác chiến chắc chắn
TRANG 91 ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2023