Page 125 - DSST 2021-2022
P. 125
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
Trong tháng 10/1968, TĐ1 đang hành quân ở tỉnh Hậu Nghĩa
thì có lệnh phải đi tới Tây Ninh ngay để tham dự một cuộc hành
quân khẩn cấp và rất căng thẳng trong vùng này. TĐ1 đến vùng
huyện Tân Uyên (thuộc tỉnh Tây Ninh) nơi này coi như là căn cứ rất
quan trọng của VC: “Mật Khu R”, phía Việt Nam Cộng Hoà gọi là:
“Cục R” của VC. Một hôm đang hành quân trong khu rừng cao su,
mỗi lần đi gần tới một khoảng trống là có lực lượng phục kích của
VC bắn trả kịch liệt, rừng cao su thì chạy dài mút chỉ, lâu lâu
khoảng gần 2 cây số mới có một khoảng trống.
Khoảng hơn 11 giờ trưa, trong khi hai bên đang bắn trả qua
lại, thì tôi bị thương, một viên đạn của VC bắn trúng phần lá phổi
phía trước và xuyên thủng ra đằng sau, gần cột sống. Thật là xui,
tôi và mấy thương binh phải được mang theo Đại Đội khi tiếp tục
tiến quân. Khi Tiểu Đoàn đã chiếm được 3 khoảng trống, cứ mỗi
khoảng trống chiếm được, trực thăng tải thương được gọi tới, sắp
sửa đáp xuống thì bị hoả lực của VC vùng kế bên bắn lên, trực
thăng không đáp xuống được, đành phải bay về. Khoảng gần 5 giờ
chiều, ĐĐ3 của Phán, bên cánh trái của ĐĐ tôi, chiếm được một
khoảng trống, Tiểu Đoàn ra lệnh khiêng tôi và 3 thương binh qua
bên ĐĐ của Phán để gọi trực thăng tải thương. Lúc đó tôi đang nằm
trên băng ca và đã “ngất ngư con tàu đi” thật sự, nhưng vẫn nhận
ra Phán và nói thều thào với Phán là tôi bị nặng lắm rồi, hết chịu
nổi rồi. Sau hơn 5 tiếng đồng hồ bị trúng đạn, không có máu chảy
ra bên ngoài, tôi đã từng kinh nghiệm tại mặt trận, trong tình trạng
“nội xuất huyết” mà kéo dài như vậy, thì chỉ có nước “đi đoong”!
Tôi thấy và nghe Phán đang dùng máy truyền tin nói chuyện
với phi công của trực thăng, sau đó Phán và âm thoại viên mang
máy truyền tin cùng đi ra giữa khoảng trống, tung một trái khói
màu xác định vị trí bãi đáp. Khi trực thăng bay tới và sắp đáp
xuống, Phán vung tay và ra dấu chỉ vào bãi đáp… Ba anh lính bị
thương được “thảy” gấp lên trực thăng, sau đó mới đưa băng ca của
tôi lên. Bất ngờ có hằng loạt tiếng súng VC nổ, trực thăng vội cất
cánh, cái băng ca và người tôi muốn rớt xuống đất, may quá có chú
Nho (chú đệ tử của tôi) đã phóng lên trực thăng trước nên ôm được
tôi và cái băng ca không bị rớt xuống. Thật là hú hồn!
Anh em trong đơn vị, chứng kiến cảnh Phán lăng xăng chạy tới
chạy lui, liên lạc với phi công qua máy truyền tin, cho tung trái khói
màu, ra dấu hướng dẫn cho phi công đáp xuống để cứu thương
___________________________________________________________ ______________________________________________________________ ___________________________________________________________
THÁNG 5/2022 ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2021-2022 TRANG 123