Page 277 - DSST2020
P. 277
273
theo tôi suốt mấy năm trời và cuối cùng bị hay xả súng giết hàng loạt? bởi vì quanh trại
tịch thu ở Z30D, Hàm Tân... được bao bọc bằng hàng rào tre và có hào
Sau cái chết của Thành tôi lại chứng sâu bên dưới. Nhưng may mắn không có
kiến cái chết của Huỳnh Hồng Quang, cấp việc tàn sát mà lại có đoàn xe Molotova chờ
bậc Đại uý. Quang trốn trại và bị bộ đội biên sẵn bên ngoài. Chuyển trại và xét tha, ai có
phòng CS bắt ngay tại biên giới Kampuchia. thân nhân cách mạng sẽ ra về, còn ai trọc
Anh bị áp giải trở lại trại. Bọn vệ binh, quản đầu thì tiếp tục đoạn đường chông gai trước
giáo hành hạ tra tấn liên tục, hàng đêm tiếng mặt. Đi mà không biết ngày về!
rú đau đớn của Quang vi bị đánh đập vang
lên lồng lộng. Và anh chết trong nỗi khủng Long Giao, nơi tạm dừng.
khiếp của đọa đày. Bọn cầm thú nhốt anh
Quang dưới hầm tối nhưng cái ghê rợn nhất Chúng tôi đến Long Giao vào xế chiều
là cùm tréo, bạn hình dung ra lối cùm này và tạm thời ở đây để giúp bọn bộ đội thu
bao giờ chưa? Hai tay xỏ vào tấm ván khoét hoạch vụ lúa mùa. Long Giao hoang tàn
sẵn, hai chân cũng vậy nhưng ở tư thế ngược vắng vẻ chỉ duy nhất có chúng tôi, người tù
lại, nghĩa là xương sống bị vặn đi một góc từ Cà Tum chuyển đến, ngoài gặt lúa, phơi
độ nào đó, anh chết vì đau đớn, kiệt lực và lúa tôi cùng các bạn đi vào tận chân núi chặt
bởi lũ kiến đen. Phải, lũ kiến đánh hơi mùi tre rừng, hoặc thu hoạch khoai lang... Tôi có
máu nên bò xuống rúc vào các vết thương những ngày thảnh thơi ở đây, Hiếu cùng tôi
cắn xé.. Hôm đó tôi và Hiếu được lệnh ở nhà ngồi dưới tấm bạt múc từng muỗng bắp
làm công tác khác: chôn anh Quang. Toán giống cứng như đá đưa vào miệng, vừa nhìn
có 4 người, một công tác đau lòng là chôn quanh để đề phòng cặp mắt cú vọ của tên
bạn tù. Anh Quang nhẹ tênh không còn bao quản giáo VC, hắn muốn lúc nào cũng có
nhiêu xương thịt, quần áo rách rưới và đầy người trên sân phơi.
máu. Khi đặt anh trên bãi cỏ, lũ kiến đen từ Và với tên Nhơn, tổ trưởng cà chớn
trong người anh bò ra. Hiếu lấy chân dí ngày nào lại gặp nhau. Chiều hôm ấy, tôi,
mạnh xuống với nỗi tức giận tột cùng: Hiếu và Lâm theo tên Nhơn ra giếng. Giếng
-Đù mẹ, tao giết chúng mày. Đồ chó đẻ! ở Long Giao thì khỏi nói, sâu thăm thẳm
Khi đưa Quang xuống huyệt, Hiếu nhìn mãi không nhìn thấy đáy. Chúng tôi đứng quanh
xuống dưới, ánh mắt uất hận và anh vượt tên Nhơn, cạnh đấy cũng có vài người đang
trại năm 1978 và gia đình anh không bao giờ tắm. Hiếu lên tiếng liền:
nhìn thấy lại người con của mình. Cái chết -Ê, tổ trưởng Nhơn, mình tính chuyện
của anh Quang đã đưa đến quyết định trốn phải trái với nhau đi. Cà Tum là nơi mày
trại của bạn tôi sau này. làm vua làm chúa để kiếm điểm, nhưng mày
Tiếng súng AK vang lên từng hồi nghe về chưa? Hay vẫn tiếp tục như tụi tao?
rất rõ, chúng tôi hoang mang và bắt đầu sợ Nói xong Hiếu xông vào ghì chặt lấy
hãi. Một Mậu Thân thứ hai chăng? Bọn tên cà chớn, tôi và Lâm giạt ra, mắt lườm
chúng sẽ đập đầu chúng tôi bằng cán cuốc, lườm nhìn các bạn tù khác như canh chừng
_______________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN TQLC 2020