Page 233 - DAC SAN SONG THAN 2024
P. 233
TỔNG HỘI THỦY QUÂN LỤC CHIẾN VIỆT NAM
địa đạo.” Chiến đấu bằng cách nào? Cái ông nhưng chính tâm tư của em lại nhìn ngược về
này nổi tiếng nhờ cái tật ỉa chảy và mang dĩ vãng xa vời phải không? Một cái dĩ vãng
chứng bịnh mắc thằng bố nói nhãm kinh niên, còn loe lói trong đầu một đứa con gái mười
người xanh mét gầy nhom như khỉ già, ngồi tám tuổi được tặng danh hiệu “dũng sĩ diệt
đâu như chết đó. Mỗi lần xuống hầm hoặc Mỹ” toàn Miền Nam và cô nữ “Dũng sĩ” ấy đã
xuống địa đạo là ông ta són trong quần. Mọi yêu một chàng... nhưng chuyện lại không
người rất sợ phải chui chung với ông. thành mặc dù cả hai người vẫn yêu nhau.
Còn nhân vật “chiến đấu” dũng cảm Có một lần ở đâu đó trên đất Củ Chi
hơn hết. Đó là ông Võ văn Kiệt, tức là “Tư Kiệt rực lửa vào một buổi chiều, anh có nói với em
Chính ủy Quân khu”. Ông được Năm Ngố “bí một câu và trước đó em đã tặng anh một bài
thư Huyện ủy” Nam Chi nhường cho một khúc thơ lục bát. Đến nay anh còn nhớ bài thơ này.
địa đạo để nương náu qua ngày tại Phú Hòa Anh vốn là một người nhận được rất nhiều
Đông. Nhắc tới việc này, chắc em không khỏi tình yêu, từ Hà Nội đến Mã Đà, từ Suối Cụt,
nhớ tới em Lệ tức Tám Lệ, một nữ công tác suối Tha La đến Củ Chi Trảng Bàng nhưng để
thành của “Ban Quân báo quân khu”. rồi chẳng giữ được mối tình nào cả. Bởi vì anh
Lệ thường ra vào Sài gòn, Tây Ninh… đâu có đứng lại lâu ở một nơi nào để mà
và về báo cáo các công tác, ăn ở nhờ địa đạo nhận lấy. Cái chết đối với anh như bỡn như
của ông Năm Ngô. Do đó Lệ lọt vào mắt ông đùa. Đánh cả trăm trận, bị thương ngót chục
“Chính ủy khu”. Ông ta bèn biến cô Lệ thành lần, chết đi sống lại vài ba lượt. Cái Tiểu đoàn
liên lạc riêng của ông ta, rồi trở thành “bạn” mà anh chỉ huy đã mất ít nhất là ba Tiểu đoàn
thân thiết dưới địa đạo. Chuyện này chắc em trưởng. Anh là người thử tư. Nhưng anh là kẻ
không biết đâu. Để chốc nữa anh nói lý do tại “thọ” nhất trong các vị Chỉ huy và với anh, nó
sao anh biết cái chuyện ly kỳ này.. được mệnh danh là Tiểu đoàn Thép. Bây giờ
Em Mô thân mến, nhớ lại anh mới thấy rằng cả anh lẫn em đều
Anh hiện nay là kẻ lưu vong, lòng luôn bị bọn Bắc Kỳ lợi dụng mà không biết. Chúng
luôn hướng về đất nước. Nhưng không bao thí mình như những con chốt lót đường.
giờ mơ trở về đất nước, họa chăng có một “Chiến thắng” xong rồi, dân Nam kỳ
biến thiên vĩ đại bất ngờ. Viết đến đây anh mình được gì?
không cầm được nước mắt. Nếu như anh với Là một người dân lưu vong anh hằng
em có duyên phần với nhau nhỉ? Nếu thế thì mong đất nước phồn vinh, dân tộc Tự do và
cuộc đời chúng mình sẽ không biết ra sao… những bạn bè cũ của anh, trong đó có em,
Thôi chuyện đã qua lâu rồi. Em đã có được hạnh phúc. Nếu như không nhìn nét mặt
chồng có con cả bầy, còn anh cũng sắp sữa của em trong sách thì anh đã có thể quên hết
làm ông nội. Nhưng những kỷ niệm lửa máu Hai Ngàn Ngày Đêm Trấn Thủ Củ Chi của anh,
thật khó quên. Anh không khỏi xót xa ngậm nhưng khổ nổi là anh đã gặp lại em quá ư đột
ngùi khi nhìn thấy hình em trên trang sách. ngột.
Sao trông em sầu não tang thương quá đổi. Anh đã có lần nói với em về Lệ rồi. Lệ
Có chuyện gì không vui trong đời em sao vậy? yêu anh cũng đột ngột như em. Rồi xa anh
Đôi mắt buồn thảm của em đang ngó tới cũng đột ngột như em xa anh vậy. Lệ làm liên
_________________________________________________________________________________________
ĐẶC SAN SÓNG THẦN 2024 _TRANG 231