Thương Người Lính Chiến

Tôi thương anh lính chiến trường
Anh hùng đất nước muôn đời yêu anh
Thương anh chiến sĩ vô cùng
Quanh năm dãi nắng dặm dài gió sương
Những khi gối súng đầu nằm
Tai nghe tiếng gáy cơn trùng nỉ non
Những khi nằm giữa đồi cao
Trăng soi vằng vặc lòng buồn ngổn ngang
Những khi lội sưối băng đèo
Thân anh đói rét không giờ nghỉ ngơi
Những khi đánh trận trời mưa
Âm u trời tối gió sương lạnh lùng
Những khi đứng trước bạn hiền
Mới đây mà đã giã từ thế gian
Những khi nằm ngủ dưới mưa
Poncho trùm kín ngủ vùi qua đêm
Sáng ra mới thật ngỡ ngàng
Ngủ chung xác địch trận tàn đêm qua
Đời người chiến sĩ nhọc nhằn
Dấu tình riêng rẽ trọn cùng nước non
Tuy nhiên cũng lúc chạnh lòng
Thương người vợ trẻ cô phòng lẻ loi
Thức khuya hôm sớm một mình
Thay chồng dạy trẻ phụng thờ mẹ cha
Tôi thương những trẻ còn thơ
Cha chưa thấy mặt con đà để tang
Tơi thương cô gái tóc thề
Tình thương chưa thỏa tóc đà quấn khăn
Tôi thương anh lính thương binh
Góp phần thân thể điểm tô nước nhà
Tôi thương anh chết chiến trường
Đôi khi mất cả dù là mảnh xương
Hay anh trở lại quê nhà
Thân trong hòm gổ phủ trên Quốc kỳ
Đớn đau chua xót vô cùng
Hy sinh cho lắm được gì đây thôi
Giờ đây nước mất nhà tan
Ai còn ai mất cũng nhiều đắng cay
Trải qua hai chục năm hơn
Vẫn còn tiếc nhớ đến người chiến binh.

Tuyết-Nga