Câu Chuyện Một Người Lính

*Viết cho TQLC Nguyễn Văn Hùng của lớp 9A1 Nguyễn Bá Tòng ngày xưa.

Anh mười tám đã đi vào quân ngũ
Đời quẩn quanh bên vách núi, cây rừng
Đếm thời gian qua áo bạc phong sương
Đêm không ngủ bên chiến hào đợi giặc

Bởi sinh ra - thân trai thời tao loạn
Nên một đời anh có cũng bằng không
Phượng của anh vừa lặng lẽ sang sông
Tin thi trượt, cho tình yêu rơi rụng!

Đời chiến sĩ bước quân hành ngang dọc
Có mẹ già - cũng ít dịp về thăm
Mắt mẹ mờ vì ngấn lệ quanh năm
Đêm cầu nguyện cho * con mạnh khoẻ

Rồi năm tháng, tháng năm dài chuyển tiếp
Bạn bè thân - dăm đứa tử biệt ly
Anh ở lại với vài mảnh đạn ghi
Bên Ái Tử, Cù Hanh rồi An Lộc

Anh vẫn giữ một niềm tin sáng rực
Chí làm trai - súng đạn tiếp lên đường
Nhưng lệnh ban - mọi bước tiến phải ngừng
Anh gục khóc giữa màn đêm đổ xụp

Anh mười tám đã đi vào quân ngũ
Nợ non sông - anh trả trọn năm năm
Nửa chừng thôi, ai bảo chiến tranh tàn
Cho anh bước buồn đau trong tủi nhục

Đây vẫn núi, vẫn rừng xưa gắn bó
Mà bây giờ đói lạnh kiếp tù nhân
Mười mấy năm, chưa biết rõ tội danh
Đời vô định, trong bàn tay khát máu!

Khi anh về như loài chim xa lạ
Ngập ngừng hoài trong nỗi nhớ miên trường
Tóc hai màu, chia từng nhánh đau thương
Chân run mỏi, đã hết thời hăng hái

Khi anh về, túi hành trang rách nát
Tấm thân gầy, mảnh đạn thép ghim sâu
Đêm trở mình vụn vỡ vết thương. Đau!
Đêm không ngủ, xót xa đời dâu bể

Mạc Trần Lan