Tưởng Nhớ Cố Thiếu
Úy Lê Văn Đắc
Đă ba mươi hai năm trôi
qua! Vâng đúng vào ngày hôm nay18 tháng 10 năm 1972, Cố Thiếu Uư Lê Văn Đắc Khoá
4/71 Trường Bộ Binh Thủ Đức, nguyên Trung Đội Trưởng Trung Đội 16 Đại Đội 1,
Tiểu Đoàn 2 Trâu Điên TQLC đă nằm xuống tại mặt trận Hải Lăng Quảng Trị sau bao
ngày dũng cảm kiêu hùng điều động Trung Đội tràn ngập mục tiêu địch và dành
thắng lợi cho Đơn Vị.
Có thể nói so với các Khoá Anh Em từ Trường Vơ Khoa hay Bộ Binh Thủ Đức về phục
vụ tác chiến trong Sư Đoàn TQLC th́ Khoá 4/71 đă chiếm con số vô địch h́nh như
là 100 Tân Sĩ Quan tổng cộng? Vượt trội con số 60 Khoá Đàn Anh 12 Vơ Khoa Thủ
Đức cuả Đại Bàng Bắc Giang Trung Tá Lê Bá B́nh. Hầu hết các Tân Sĩ Quan Khoá
4/71 về TQLC đều là những Sinh Viên Đại Học chưa tốt nghiệp và bị Động viên. Tuy
mang tiếng là bị động viên, nhưng khi đă chọn Binh Chủng TQLC lẫy lừng này để
thoả chí Tang Bồng Hồ Thỉ th́ tinh thần chiến đấu gan dạ và hăng say cuả Họ khỏi
phải nói! Đánh chết bỏ v́ đă có Ông Trung Đội Trưởng Trâu Điên tên " Hải rỗ "
liều chết xung phong chiếm chốt kiềng cuả địch tại Đê Long Quang Quảng Trị bằng
một khẩu súng Colt 45 với người Lính mang máy truyến tin trong khi Trung Đội
chưa lên kịp cơ mà!
Tôi vẫn c̣n nhớ lời Ông Tiểu Đoàn Trưởng dạy tôi: " Ông xuất thân từ Quân Trường
nào lại đếch biết xử dụng Tân Sĩ Quan, sao không cho Họ nắm Trung Đội Trưởng
ngay đi là thế nào??? " Tôi đă không giận mà c̣n ôn tồn trả lời: " Chưa phải lúc
mà vẫn để các Trung Sĩ Nhất xử lư Trung Đội Trưởng! Tôi cần các Tân Sĩ Quan theo
tôi để học hỏi kinh nghiệm chiến trường trước v́ khi đụng trận tôi có ở phiá sau
đâu. Chiến trường quá nặng, tôi không muốn nướng Họ quá sớm như vậy! "
Quả thật chỉ sau 15 ngày học hỏi, các Tân Chuẩn Uư đều hăng hái ra nhận Trung
Đội và các Vị Trung Đội Trưởng thuộc Khoá 4/71 Thủ Đức cuả Đại Đội 1 Trâu Điên
đều được sự quư nể và hợp tác cuả các Ông Trung Đội Phó, cuả các Ông Tiểu Đội
Trưởng và các Chiến Hữu trong Trung Đội cuả ḿnh. Các Vị Sĩ Quan Trung Đội
Trưởng như Nguyễn Ngọc Sơn, Nguyễn Văn Hạnh đă điều động Trung Đội tiến chiếm
mục tiêu ngon lành mà không bị thương tích nào. Duy chỉ có Lê Văn Đắc xung phong
không chết mà lại chết v́ lựu đạn gài cuả địch trong khi đang đi kiểm soát tuyến
đóng quân? Tôi vẫn c̣n nhớ vào khoảng 10 giờ sáng ngày hôm ấy trong khi đổi Quân
cho Đơn Vị Bạn, một tiếng nổ lựu đạn chát chuá với lời báo cáo trên máy truyền
tin PRC 25 cuả Trung Đội Phó 16 Nguyễn Văn Em là " Thẩm Quyền Đống Đa đă ngồi
rồi! " Tôi đă lập tức xin xe Jeep tải thương cuả Lữ Đoàn và đồng thời xin cả
Trực thăng tản thương gấp nưă. Nhưng v́ vết thương xuyên đầu quá nặng với bọt
khí trào ra theo máu nên Cố Thiếu Uư Lê Văn Đắc đă hy sinh ngay trên xe cứu
thương trong khi Trực thăng đang quần trên đầu xe để sẵn sàng bốc Anh!
Tháng 8 năm 1973 sau đúng 17 tháng xa Sài G̣n tham dự muà hè đỏ lưả ngoài Quảng
Trị, tôi mới được phép về thăm Bố Mẹ tôi với lư do " Bố đau nặng gần chết! "
Người Tài Xế và Ông Trung Sĩ Nhất Văn Pḥng Trưởng Đại Đội hướng dẫn tôi đến
thăm nhà cuả Cố Thiếu Uư Lê Văn Đắc ở góc ngă tư Trương Tấn Bửu và Chi Lăng Phú
Nhuận. Tôi lặng lẽ thắp một nén nhang trên Bàn Thờ với Di ảnh cuả Anh trong Quân
Phục cuả Sinh Viên Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức, đặt dưới Bàn Thờ Chuá. Nh́n nét mặt
vui tươi, phương phi, đẹp trai và cuơng nghi đến như vậy, Ai mà tin được Anh đă
sớm vĩnh viễn bỏ " cuộc chơi " và bỏ Anh Em ra đi vội vă thế sao? Tôi bùi ngùi
trao lại Bà Chị ruột cuả Cố Thiếu Uư Lê Văn Đắc một chiếc đồng hồ Orient với một
cái bóp c̣n đầy đủ giấy tờ, h́nh ảnh Người T́nh Cọp Biển và hơn 20 ngàn đồng có
lẽ tiền lương mới lănh!
Nh́n nước mắt Người Chị chảy dài trên g̣ má hốc hác với cặp mắt buồn sâu thẳm,
tôi cầm ḷng không nổi nên xin phép cáo từ mà vội vă bước ra xe... Chiều hôm ấy
Sài G̣n mây đen vần vũ rồi mưa như trút nước lụt cả đường về!
Chân thành tưởng niệm
Mũ Xanh Trâu Điên 117
|